Trong xe không tiện phát tác, Tưởng Nhất Mạt chỉ có thể trừng mắt lườm Kỷ Phục Bạch.
Đối phương lại dời mắt đi, không thèm nhìn cô, bộ dạng như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.
Cô nghiến răng, dứt khoát đạp cho cậu một phát để hả giận.
Bị giẫm lên bàn chân, Kỷ Phục Bạch cũng không nổi giận, lại còn nhập cuộc nói chuyện phiếm với Tưởng Tư Nguyên ngồi ghế trước, đồng thời lén dùng ngón cái vuốt nhẹ mu bàn tay mềm mại của cô để trấn an.
Thỉnh thoảng, cậu còn lấy ngón trỏ chọc nhẹ vào đầu ngón tay cô, dùng ngón cái và ngón trỏ đo chiều dài từng ngón tay, mân mê móng tay cắt ngắn gọn gàng, nhẹ nhàng bóp bóp đầu ngón tay mềm mềm…
Trên đường đi, cậu chơi không biết chán, chỉ là tất cả đều phải diễn ra trong âm thầm — nếu có thể công khai, cậu còn muốn cắn thử một miếng.
Trước cổng Cố Cung, xếp hàng kiểm tra an ninh. Trước sau Tưởng Nhất Mạt là hai anh chàng cao ráo điển trai — một người áo trắng bay bay, khí chất lạnh lùng, một người áo đỏ rực rỡ, phóng khoáng rạng rỡ — đúng chuẩn “máy gặt tim thiếu nữ” di động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT