Tác giả: Thủy Nguyệt

beta: AI

..

Càn Khôn Cung.

“Bẩm bệ hạ, hai tên thích khách đã bị bắt. Tuy nhiên… cả hai đều đã tự sát.”

Tiểu Thuận Tử cúi đầu, giọng cung kính xen lẫn vẻ căng thẳng.

Sắc mặt Chu Tĩnh Dạ lập tức trầm xuống.

“Bắt được ở đâu?”

“Bẩm, một tên ở trên nóc đình, một tên dưới nước.”

“Ồ?” – Hắn khẽ nhướng mày, ánh mắt thoáng hiện vẻ bất ngờ.

Không ngờ nhóc tỳ ấy lại đoán đúng đến như vậy…

“Truyền cữu công chúa đến đây.”

“Tuân mệnh.”

 

Một lát sau, Chu Trạch Vũ đã đứng trước mặt hắn. Ánh mắt y vẫn trong trẻo, bình tĩnh.

Chu Tĩnh Dạ ngồi ngay ngắn trên long ỷ, ánh mắt sắc lạnh quan sát y.

“Vì sao con lại biết có thích khách?”

Y ngẩng đầu nhìn hắn, không chút do dự:

“Vì con thấy mặt nước gợn sóng khác thường. Nếu là cá bơi hay gió thổi làm lay động sen thì sóng nước sẽ loang đều. Nhưng lúc đó dao động tập trung, hệt như có người đang di chuyển dưới nước.

Còn tên trên nóc đình… là lúc phụ hoàng bế con lên, con mới thấy được góc đó nên phát hiện.”

Hắn im lặng trong chốc lát.

Trong mắt hắn, ánh lên tia tán thưởng hiếm hoi.

“Không tồi. Thế con muốn ta ban thưởng gì?”

Lời hỏi nghe có vẻ tùy ý, nhưng lại hàm chứa sự công nhận ngầm.

Chu Trạch Vũ ngập ngừng một chút rồi hỏi lại:

“Cái gì cũng được sao?”

“Đúng vậy.”

“Vậy… con muốn học võ.”

Ánh mắt Chu Tĩnh Dạ khẽ động.

“Sao lại muốn học võ?”

“Vì con muốn biết cách tự bảo vệ mình.” – y đáp, giọng nhỏ nhưng chắc chắn.

Sự trưởng thành vượt tuổi ấy khiến hắn thoáng sững người. Một đứa trẻ chưa đầy năm tuổi, lại có thể nhìn rõ nguy cơ và nghĩ đến chuyện phòng thân.

“Được. Đầu tháng sau, ta sẽ cho người đến dạy con.”

Chu Trạch Vũ mỉm cười, hành lễ thật sâu:

“Tạ phụ hoàng.”

 

Sau đó là chuỗi ngày dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó để học cưỡi ngựa bắn cung, luyện chữ, luyện võ dưới sự hướng dẫn trực tiếp của Lâm Thanh Phong – giáo đầu dạy võ cho tam hoàng tử, cũng chính là người do hoàng thượng đích thân lựa chọn.

...

Trong mười năm qua, Đại Ninh ngày càng phát triển, đặc biệt là về kinh tế. Các tuyến đường chính đã được tu sửa, nông nghiệp cũng khởi sắc. Trong triều, dưới sự thúc đẩy âm thầm của các quan viên và Hoàng hậu, tam hoàng tử Chu Tinh Hà đã được lập làm Thái tử. Hoàng đế cũng có thêm ba người con, trong đó Thập nhất hoàng tử là con của Ninh Quý Nhân, người mới tiến cung không lâu. Sau khi sinh hoàng tử, nàng được sắc phong làm Ninh Tần.

Còn chuyện Chu Trạch Vũ giả nữ nhi vẫn chưa bị bại lộ. Tuy nhiên, việc y học võ năm đó từng khiến hậu cung dậy sóng. Các phi tần trong tối ngoài sáng nhiều lần tìm cách hãm hại, nhưng đều không thành. Trái lại, với biểu hiện xuất sắc cả về văn lẫn võ, y không chỉ được bệ hạ tán thưởng, mà còn dần làm thân với Thái tử.

Hiện tại, y cùng Thái tử Chu Tinh Hà đang lén rời khỏi hoàng cung, dạo chơi trên phố phường kinh thành.

“Chúng ta vào trà lâu bên kia ngồi nghỉ một lát đi. Với cả… quán đó có bánh ngọt khá ngon.”

Chu Tinh Hà thầm nghĩ mình hẳn là điên rồi mới chịu theo Cửu muội trốn khỏi cung. Lần nào cũng thế, muội ấy điên cuồng mua sắm, hết cái này đến cái khác, khiến hắn lúc nào cũng tay xách nách mang.

“Được thôi.”

Chu Trạch Vũ vốn là một con rồng mê đồ ngọt, tay đang cầm một xiên kẹo hồ lô, thế nhưng lòng vẫn nhớ thương mấy món bánh ngọt ở trà lâu phía trước.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play