Thẩm Kỳ Viễn vừa đến chưa đầy sáu tiếng trước. Chuyến bay dài từ châu Á khiến vành mắt anh có chút mỏi, nhưng dáng đứng vẫn thẳng, khí chất không hề suy suyển. Bộ tuxedo đen được cắt may chuẩn chỉnh ôm trọn vóc dáng cao lớn, cổ áo dựng nhẹ, đủ khiến anh trở nên khó gần giữa đám đông vốn đã hào nhoáng.
Một nhóm doanh nhân Thụy Sĩ bước tới. Người dẫn đầu là Giám đốc vùng của Tập đoàn Solenberg - ông Pascal Dietrich, mời anh tham gia đối thoại bằng tiếng Anh. Tròn vành rõ chữ, không một dấu vết lưỡng lự, Kỳ Viễn trả lời mạch lạc bằng thứ Anh ngữ sang trọng, chậm rãi và cứng cáp, thứ tiếng Anh của Oxford mà anh từng nói suốt thời niên thiếu ở Zurich.
“Thẩm tổng,” một người nói, ánh mắt trầm trồ, “Phát âm của anh chẳng khác gì người bản địa.”
“Bản chất của ngôn ngữ,” anh đáp, giọng thấp và bình thản, “là để thấu hiểu, không phải để gây ấn tượng.”
Câu nói khiến cả nhóm khẽ cười, gật đầu tán thưởng. Sự lịch thiệp vừa đủ, cùng khí chất trầm ổn của anh, khiến họ không muốn rời đi.
Nhưng lúc này anh đầu có chút đau và mệt mỏi, thấy anh khẽ nhíu mày, mắt nhìn thoáng qua đồng hồ, trợ lý thân cận của anh - Bùi Tường, lập tức bước tới, nhỏ giọng: “Ngài Thẩm vừa đáp chuyến bay dài, e là cần một chút thời gian nghỉ ngơi. Mong mọi người thông cảm.”
Không một ai thấy khó chịu. Trái lại, họ càng nể cách điều phối kín đáo của Bùi Tường và phong thái không vồ vập của Kỳ Viễn.
Anh gật đầu thay cho lời cảm ơn, định quay đi thì nghe thấy một giọng nữ trầm ấm vang lên bằng tiếng Pháp: “Anh luôn biết cách bước ra khỏi đám đông mà không để ai nhận ra rằng anh là trung tâm của nó.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT