Thẩm Kỳ Viễn luôn nói, ký ức là một loại hành lý. Có người mang theo cả đời, có người chọn để nó ngủ yên trong ngăn tủ khóa chặt. Anh thuộc về nhóm thứ hai. Nhưng tối hôm đó, khi bước vào căn nhà tổ số 3, đường Tùng Ảnh, mùi trầm hương cũ kỹ và ánh đèn vàng nhạt đã khiến hành lý ký ức của anh khẽ mở nắp.
Ông nội đang ngồi ở phòng khách, dáng người gầy gò hơn trước, nhưng sống lưng vẫn thẳng. Bà nội đan len bên cạnh, ánh mắt già nua lấp lánh khi nhìn thấy anh.
“Kỳ Viễn, dạo này con bận quá, lâu rồi không về.”
“Dạ.” Anh gật đầu, ngồi xuống ghế đối diện, tháo khuy áo khoác, thái độ không quá thân mật, cũng không quá xa cách.
Bữa cơm tối trôi qua trong không khí nhẫn nại. Họ nói về thời tiết, về mùa hoa sắp đến, về buổi họp cổ đông tuần trước. Không ai nhắc đến mẹ anh. Không ai hỏi vì sao anh vẫn chưa thật sự nhận lời cưới Tô Lộ. Họ đã quá quen với cách anh tồn tại: yên lặng, sạch sẽ, không để ai bước vào.
Khi bà nội mang trái cây vào bếp, ông Thẩm Diệc - cha anh, đẩy cánh cửa phòng làm việc khép hờ. “Vào đây, cha có chuyện muốn nói.”
Phòng làm việc rộng, lặng lẽ như một thư viện cổ. Ông Diệc đứng bên giá sách, ánh sáng từ đèn bàn hắt xuống sống mũi cao và đôi mắt từng trải.
“Chuyến công tác Geneva,” ông nói, giọng trầm tĩnh, “Con đi thay cha.”
Anh không bất ngờ. Tập đoàn đang thương thảo một thương vụ mua lại chuỗi khách sạn boutique ở dãy Alps, vùng đất mà cha anh từng mơ sẽ xây dựng một thương hiệu mang tên Thẩm thị. Giấc mơ đó, giờ đây, ông trao lại cho con trai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT