Buổi chiều hôm đó, không khí trong phòng họp của công ty Thẩm Gia dường như đặc quánh lại, nặng nề như những tảng đá đè lên mọi cử động. Từng chiếc ghế bọc da đen, những bộ vest sang trọng, những gương mặt lạnh lùng đầy toan tính. Hội đồng cổ đông của Thẩm Gia hôm nay không phải là một buổi họp bình thường. Mọi ánh mắt đều hướng về Thẩm Kỳ Viễn, người vừa mới trở lại sau chuyến công tác. Anh đã đứng vững trong cả những sóng gió trước đây, nhưng giờ đây, sự đấu tranh không chỉ là giữa anh và Tô Lộ, mà còn là giữa anh và chính gia tộc mình.

Tô Lộ ngồi yên lặng bên cạnh, vẻ ngoài vẫn tao nhã, nhưng trong sâu thẳm đôi mắt ấy, sự căng thẳng chẳng thể che giấu. Cuộc hôn nhân giữa hai người đã chính thức được công nhận, nhưng trong cuộc chiến quyền lực này, liệu mối quan hệ ấy có thể giúp anh bảo vệ được vị trí của mình tại công ty Thẩm Gia?

Kỳ Viễn nắm chặt báo cáo tài chính trong tay, mặt không biểu lộ cảm xúc. Anh đã biết rõ rằng, cuộc họp hôm nay không chỉ để bàn về các chỉ số lợi nhuận, mà còn là cuộc chiến giữa anh và Thẩm Trạch - người chú ruột, kẻ luôn chực chờ cơ hội để soán ngôi.

Thẩm Trạch, người đứng đầu phe đối lập trong gia đình, mỉm cười như thể đã nắm chắc phần thắng. Hắn bắt đầu lên tiếng, giọng nói khàn khàn, nhẹ nhàng mà đầy hàm ý. “Kỳ Viễn, cháu nên nhớ rằng không phải lúc nào thành công tài chính cũng đủ để duy trì vị trí. Chúng ta cần nhìn vào những yếu tố khác. Việc dẫn dắt công ty là một nghệ thuật, và chỉ với những con số khô khan này, cháu sẽ không thể chèo lái được cả một đế chế.”

Thẩm Kỳ Viễn không vội phản ứng. Anh không nói gì mà chỉ lướt mắt qua các cổ đông, nơi những ánh nhìn bắt đầu chuyển động. Thẩm Trạch là một đối thủ đáng gờm, nhưng anh không hề nao núng.

“Kết quả tài chính là một trong những yếu tố quan trọng nhất để đánh giá hiệu quả của một công ty, chú không thể phủ nhận điều đó.” Kỳ Viễn lên tiếng, giọng lạnh nhạt nhưng không thiếu phần sắc bén. “Công ty hiện tại đang trên đà tăng trưởng mạnh mẽ, và tôi đã chứng minh mình đủ khả năng để duy trì đà phát triển đó.”

Mọi ánh mắt trong phòng đều đổ dồn vào Kỳ Viễn. Các cổ đông đã quá quen với vẻ ngoài lạnh lùng của anh, nhưng hôm nay, trong ánh mắt ấy có một thứ gì đó kiên quyết, một quyết tâm không thể lay chuyển. Anh khẽ lật những trang báo cáo tài chính, rồi vỗ nhẹ tay lên chúng, như muốn khẳng định một lần nữa về sức mạnh của mình.

“Chúng ta có thể tranh luận về rất nhiều thứ, nhưng những con số này là minh chứng rõ ràng nhất cho những gì tôi đã làm được. Đừng quên rằng, chính những con số này đang giúp công ty phát triển mạnh mẽ, tạo dựng vị thế vững chắc hơn trên thị trường. Nếu chú muốn thay đổi, vậy chú có thể chứng minh mình sẽ làm tốt hơn những gì tôi đã làm?”

Thẩm Trạch khẽ nhíu mày, rõ ràng hắn không ngờ Kỳ Viễn lại có thể tỉnh táo đến vậy, không chút yếu mềm hay do dự. Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng một chút dao động vẫn hiện rõ trong ánh mắt.

“Những con số chỉ là cái vỏ bề ngoài, Kỳ Viễn. Thành công lâu dài cần phải có sự khôn ngoan trong quản trị, trong quan hệ đối ngoại. Cháu có thể có tài chính, nhưng cháu thiếu kinh nghiệm để đối phó với những tình huống thực tế. Công ty cần một người có khả năng nhìn xa trông rộng, không chỉ dựa vào những lợi thế ngắn hạn.”

Một không khí căng thẳng lại dâng lên. Cổ đông bắt đầu thầm thì bàn tán, họ không thể không so sánh Kỳ Viễn và Thẩm Trạch, giữa sự lạnh lùng của người kế thừa và sự khôn khéo của người giàu kinh nghiệm. Nhưng sự thật là, dù Thẩm Trạch có thể khôn ngoan đến đâu, Kỳ Viễn lại có một thứ mà hắn không thể có được, đó là sự tin tưởng từ những con số, từ những gì anh đã xây dựng được cho công ty.

Kỳ Viễn không hề đáp lại ngay lập tức. Anh chỉ thả lỏng cơ thể, đưa tay lên nhẹ nhàng lướt qua bộ báo cáo, rồi chậm rãi nói: “Chú luôn đề cao kinh nghiệm, nhưng kinh nghiệm không phải lúc nào cũng có thể đánh bại sự thực tế. Mỗi quyết định của tôi đều dựa trên một chiến lược dài hạn, chú có thể không tin, nhưng thành quả đã chứng minh rằng tôi đang đi đúng hướng.”

Tô Lộ, ngồi bên cạnh anh, không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát. Cô biết rằng trận chiến này không chỉ giữa hai người đàn ông, mà còn là cuộc chiến giữa quyền lực, danh vọng và cả lòng tự tôn của gia đình. Khi cuộc họp gần kết thúc, ánh sáng trong phòng họp như càng thêm mờ nhạt, nhưng chiến thắng đã rõ ràng.

Các cổ đông, dù muốn hay không, đều phải thừa nhận một điều: Thẩm Kỳ Viễn không chỉ là người kế thừa của gia tộc, mà còn là một người đứng đầu có thực lực.

Khi cuộc họp kết thúc, không khí trở nên nhẹ nhõm, nhưng trong lòng Kỳ Viễn, mọi thứ không hề đơn giản như vẻ ngoài. Anh biết rằng cuộc chiến này mới chỉ là bắt đầu.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play