Ngu Lan Ý rút tay lại, làu bàu: “Chỉ đẩy ngươi một cái thôi, làm gì mà dùng sức dữ vậy.”
Trịnh Sơn Từ đặt sách xuống bàn, biết rõ Ngu Lan Ý đã tới thì cũng không hy vọng có thể tiếp tục yên ổn đọc sách được nữa.
Ngu Lan Ý không chút khách khí ngồi xuống ghế đá đối diện, nhưng vừa ngồi xuống rồi thì lại không biết phải nói gì với Trịnh Sơn Từ. Hai người vừa mới trải qua đêm động phòng hôm qua, giờ ở cạnh nhau còn lúng túng hơn cả người xa lạ.
“Ngươi còn đọc sách làm gì? Ngươi không phải đã làm quan rồi sao?” Ngu Lan Ý tò mò hỏi.
Trong ấn tượng của y, sau khi đại ca được phong làm phó đầu lĩnh cấm quân thì rất ít khi còn đọc sách. Thường thì chỉ ngồi trong thư phòng xử lý công vụ, Trường Dương Hầu cũng vậy. Còn y thì từ nhỏ đã không thích sách vở, chỉ mê mua trang sức, y phục đẹp, suốt ngày quấn lấy a cha.
“Lúc rảnh rỗi không có việc gì thì ta thích đọc thôi.” Trịnh Sơn Từ đáp.
Bằng không thì Trịnh Sơn Từ cũng chẳng biết phải làm gì. Trong phủ đã có người hầu lo liệu việc nhà, cơm nước cũng không đến tay. Ở trong nhà, hắn chẳng có chỗ để dụng võ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play