Trịnh Sơn Từ chống hai tay hai bên giường, thân mình cúi xuống, hơi thở ấm áp giao hòa, nhiệt độ phả ra nhè nhẹ lên mặt Ngu Lan Ý khiến y không khỏi đỏ bừng.
Trong phòng tối đen đến mức duỗi tay không thấy mười ngón, ngoài cửa sổ ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào, mơ hồ hư ảo. Trong ánh sáng lờ mờ đó, Ngu Lan Ý nhìn thấy đường nét rõ ràng nơi xương hàm của Trịnh Sơn Từ, môi hắn mím lại, ánh mắt sâu thẳm như đáy mực.
Ngu Lan Ý siết chặt ngón tay. Mặc kệ thế nào, rõ ràng trước đó hai người đã nói rõ, cả hai đều không hài lòng với chuyện rắc rối lần này. Ngu Lan Ý hiện tại vẫn chưa muốn thân mật với Trịnh Sơn Từ như thế này.
Y đưa tay định chắn trước ngực, tỏ rõ ý kháng cự. Trong bóng tối, hơi thở của người kia khựng lại một chút, nhưng thân thể vẫn chậm rãi áp xuống, khoảng cách giữa hai người bắt đầu nóng lên.
Ngu Lan Ý không nhịn được nữa, định vung tay đấm lên người Trịnh Sơn Từ. Nhưng tay vừa đưa ra đã bị hắn đè lại. Trịnh Sơn Từ thở dốc, nghiêng đầu, tựa trán vào hõm cổ của Ngu Lan Ý.
Ngu Lan Ý giãy giụa, hai chân muốn quấn lấy Trịnh Sơn Từ để kéo hắn ngã xuống. Trịnh Sơn Từ bật ra một tiếng kêu khẽ.
Hắn hạ giọng nói: “Có người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT