Trịnh Sơn Từ nghe xong câu đó lại không biết phải đáp thế nào. Ánh mắt hắn sâu thẳm, như đang che giấu cảm xúc gì đó. Hắn khẽ nhắm mắt lại, rồi lên tiếng: “Hương.”
Mùi hương đó khiến lòng hắn xao động. Nhìn bàn tay của Ngu Lan Ý, hắn thoáng muốn cúi xuống hôn một cái. Chính ý nghĩ ấy cũng khiến hắn hoảng sợ. Nhìn lại, cổ tay trắng nõn của Ngu Lan Ý vẫn còn bị hắn nắm chặt. Trịnh Sơn Từ ngẩn ngơ, vội buông tay y.
Trên cổ tay in hằn một vệt đỏ mờ. Da Ngu Lan Ý mềm mại, chỉ cần dùng một chút lực cũng để lại dấu vết. Y không thấy đau, chỉ lặng lẽ xỏ giày vào, rồi đặt hộp phấn trân châu Trịnh Sơn Từ đưa lên bàn trang điểm.
Đây là lần đầu tiên có một nam nhân tặng y son phấn, lại còn cẩn thận để ý xem y thường dùng loại nào. Dù gì y cũng xinh đẹp thế kia, lại mang thân phận cao quý, Trịnh Sơn Từ chú ý đến y một chút cũng là điều hiển nhiên. Nghĩ vậy, lòng Ngu Lan Ý lại dâng lên niềm vui khó tả.
Ngu Lan Ý là kiểu người cảm xúc hiện hết lên mặt, nhìn thấy y vui, Trịnh Sơn Từ trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, khẽ cười: “Đường sá xa xôi, bảo nhà bếp chuẩn bị thêm ít lương khô đi. Ngươi thích ăn thịt, mang thêm ít chà bông.”
“Ta muốn mang theo đầu bếp đến huyện Tân Phụng.”
Trịnh Sơn Từ gật đầu đồng ý: “Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play