Tôi là nữ phụ pháo hôi trong một quyển tiểu thuyết tổng tài não tàn.
Kịch bản ban đầu là thế này: em trai tôi si tình nữ chính, tôi thì là bà chị gái độc miệng – não ngắn – thích gây chuyện, chuyên làm nền cho tình yêu của người khác. Cuối cùng, nam chính bóp chết cả nhà tôi như bóp một con kiến. Em tôi thì vỡ mộng, còn tôi lăn ra vỉa hè bán bánh kếp sống qua ngày.
Rồi một ngày, em tôi mang nữ chính về nhà ra mắt.
Tôi tỉnh táo nhận ra: mình đang sống trong tiểu thuyết – và đang đứng trên lằn ranh giữa phá sản và xóa sổ tuyến nhân vật. Quan trọng hơn nữa… em tôi cũng chỉ là nam phụ si tình mà thôi.