[Group chat – “5 anh em siêu nhân”]

Đồng Đồng: “Sáng mai ai mang đồ ăn sáng? Cảnh cáo trước: nếu để tớ đói tớ sẽ gặm áo đồng phục của cậu đó, Trương Nguyên!”

Trương Nguyên: “Cậu gặm đi, áo mới mua. Nhưng răng cậu có thể gãy trước.”

Tần Phong: “=)) Cậu không thấy cái áo của cậu có giá trị lịch sử à?”

Kiều Kiều: “Đồng Đồng ơi… cậu đừng ăn đồ vải…”

Đình Tuấn: “Tớ sẽ mang thêm bánh chuối bà nội làm. Chia 5 phần, ai đến trễ mất phần!”

Đồng Đồng: “Yêu Tuấn nhất!!! Bà nội Tuấn là bà nội quốc dân 🥹”


Sáng hôm sau, như hẹn, cả nhóm tụ tập ở góc sân trường – một cái thảm cũ màu xanh được Tuấn trải ra như kiểu picnic phiên bản học sinh.

Trên thảm là đủ món: trà sữa Kiều Kiều, bánh chuối, bánh mì chà bông, và... hộp cơm nhỏ của Đồng Đồng.

– Khoan đã, cậu nấu cơm hả Đồng Đồng?

– Khônggg. Tớ mượn cơm nguội mẹ để chiên lại! Tên món là “Cơm cháy trứng chiên cấp tốc do bếp trưởng Đồng Đồng thực hiện”! – cô nâng hộp cơm như đang thi MasterChef.

Trương Nguyên nhìn đĩa cơm cháy xém khét mà vẫn không nỡ chê, cười nhẹ:
– Tớ ăn thử trước nhé. Nếu mai tớ nhập viện, mọi người biết lý do rồi đó…

Đồng Đồng vờ giận:
– Cậu là người đầu tiên ăn món tớ làm đó! Không cảm động thì cũng nên giả vờ chứ!

Tần Phong chen vào:
– Cảm động quá nên muốn khóc… mà khóc vì cay mắt quá đó =))

Cả nhóm phá lên cười. Một buổi sáng tưởng chừng buồn ngủ hóa ra lại đầy tiếng cười, đến mức một nhóm học sinh lớp bên đi ngang cũng phải ngó vào:

– “Lớp 10A2 mà vui dữ ha?”

Kiều Kiều nói nhỏ:
– Lần đầu tiên tớ thấy đi học mà giống như đi chơi vậy...

Đồng Đồng gật gù:
– Đó là vì tụi mình là “5 anh em siêu nhân”! Đã vào nhóm thì sống chết có nhau!


 

Vào giờ ra chơi hôm đó, lớp vắng hoe. Chỉ còn nhóm bạn ngồi ở góc bàn sau cùng. Tần Phong đang uống nước, thì Đồng Đồng nghịch dại lấy tay bóp chai nước của cậu từ phía sau.

Nước phun thẳng vào mặt Trương Nguyên.

Im lặng 3 giây.

Trương Nguyên chậm rãi lấy khăn giấy lau mặt, nói:

– Có vẻ hôm nay trời hơi nóng…

Đồng Đồng cười gượng:
– Ơ… tớ không cố ý… là tại chai nước nó phản chủ á!

Tần Phong cười như nắc nẻ, trong khi Kiều Kiều ngồi ôm bụng, Đình Tuấn thì bình thản thốt:
– Tớ nghĩ tụi mình nên chuyển lớp cho Trương Nguyên học một mình, giữ an toàn cho nhân loại.

Và thế là… một trận “đại chiến nước lọc mini” bắt đầu. Mỗi người cầm một chai nước dí nhau chạy quanh lớp như trẻ mẫu giáo. Kết quả: bị cô giám thị bắt quả tang.
Phạt: lau hành lang tầng 3 trong 3 ngày.

Đồng Đồng hí hửng:
– Phạt vậy càng tốt! Mỗi lần bị phạt là tụi mình lại chơi chung được nữa!

Trương Nguyên nhìn cô, khẽ lắc đầu. Nhưng ánh mắt lại ánh lên vẻ dịu dàng không ai thấy.


Một khoảnh khắc rất "đặc biệt"Chiều hôm ấy, trời đổ mưa nhẹ. Cả lớp đã về hết, chỉ còn Đồng Đồng ở lại vì bị cô chủ nhiệm giữ lại nhắc nhở bài kiểm tra dưới trung bình. Khi bước ra cổng, cô thấy Trương Nguyên đứng đó, cầm theo chiếc dù xanh, tay đút túi quần, dáng cao gầy đứng dưới cột đèn.

– Cậu chờ tớ hả?

– Ừ, mưa mà. Về một mình dễ bệnh lắm.

Cô im lặng, rồi khe khẽ nói:

– Cậu lúc nào cũng chu đáo như ông cụ non ấy.

Trương Nguyên nghiêng đầu:
– Thế cậu muốn tớ là kiểu con nít như cậu à? Ném chai nước, nhảy bàn, chửi cái bảng...

– Ê! Cái bảng nó trơn thật mà!!!

Cả hai bật cười. Mưa rơi lách tách. Một cái gì đó rất nhẹ, rất mơ hồ… không hẳn là tình yêu, nhưng là thứ khiến tim người ta ấm lên dù trời đang lạnh.


Đồng Đồng: “Công nhận bị phạt chung mà vui ghê á. Cảm giác như tụi mình là đồng phạm có tình nghĩa 🥹”

Trương Nguyên: “Ừ. Nhưng lần sau đừng biến tớ thành bia nước nhé.”

Tần Phong: “Nhớ mãi pha nước thần chú ấy. Đồng Đồng phun phát hết buồn ngủ luôn.”

Kiều Kiều: “Mỗi ngày ở lớp là một tập phim sitcom…”

Tuấn: “Lần sau mình nên livestream. Gọi là: ‘5 anh em siêu nhân và những ngày trời không yên.’”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play