Lúc đó, Trần Độ đã mất rất nhiều thời gian mới có thể bò xuống giường, xác nhận rằng thứ mình nhìn thấy không phải là một giấc mơ, nhưng hắn lại ước gì tất cả chỉ là một giấc mơ mà thôi. 
Vì quá sốc, hắn ngã lăn khỏi giường, không thèm để ý đến cơn đau trên người, vội vàng vật dậy chạy khắp nhà tìm kiếm, ngay cả trong phòng của Bạch Ngộ Tuế hắn cũng đã tìm rồi nhưng vẫn không thấy. Lảo đảo chạy ra khỏi nhà, trong lúc tuyệt vọng thì hắn thấy vợ mình đang đứng bên giường. 
Kể từ khi cha ma qua đời, nhiều năm qua Trần Độ vẫn sống một mình, chưa từng có ai khiến hắn để tâm đến mức này. Chính vì vậy, sau đêm đó hắn mới vô thức làm ra chuyện mà trước đây mình chưa từng dám nghĩ đến. 
Có lẽ lúc nhỏ, hắn cũng chưa từng bám lấy a ma của mình như vậy. 
Dù cảm thấy xấu hổ, nhưng hắn cũng không quan tâm đến nữa.
Bạch Tu Niên nhìn Trần Độ đang vô cùng rối rắm, trong lòng âm thầm thở dài. Cậu vốn sống tùy ý, cuộc đời muốn sao thì mình sống vậy, nên đôi khi không khỏi việc bỏ sót cảm nhận của người bên cạnh. Có lẽ chính vì thế, cậu đã vô tình khiến nam nhân trước mắt phải chịu áp lực. Dù sao ai cũng có chút tự tôn cần được giữ lấy. 
“Nhìn ta này.” Bạch Tu Niên đặt tay lên vai Trần Độ, buộc hắn vài nhìn vào mắt mình rồi nghiêm túc nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play