Bạch Tu Niên chớp chớp mắt, rồi quay mặt sang chỗ khác, ánh mắt dao động không yên.
“Ta… Ra vườn sau xem thử.” Cậu vò đầu rồi quay người bước ra ngoài, đi gấp đến mức lúc đến vườn sau thì đã thở dốc một chút.
Lau đi giọt mồ hôi không tồn tạn trên trán, cậu giơ tay phẩy phẩy như muốn tìm chút gió, trong lòng nghĩ, dạo này thời tiết thay đổi rồi, càng ngày càng nóng.
Ngày bắt đầu khởi công đã nhanh chóng được chọn, tin tức vừa lan ra thì lập tức làm dấy lên không ít lời bàn tán. Chủ yếu là mấy câu cảm hán, vừa ghen tị vừa quan sát, lại có người cảm thán số Bạch ca nhi đúng là tót, vừa gả vào đã sắp xây nhà mới, nhìn thế trận này cũng biết không phải chuyện nhỏ.
Tất nhiên cũng có kẻ không cam lòng, người đó không ai khác ngoài Ngô Anh.
Sau khi bán đi một mảnh ruộng đất không mấy tốt, Ngô Anh coi như cũng hả giận được phần nào. Bán đất xong, Bạch Duệ lại nằng nặc đòi ăn thịt. Dạo này đúng là để nó uất ức quá, kể từ khi hai anh em nhà họ Bạch rời đi, không những không còn được ăn thịt, mà còn phải làm việc nặng.
Bạch Duệ thì lười biếng, cứ làm một chút là than đau chỗ này nhức chỗ kia. Ngô Anh thì quý con như vàng, làm sao nỡ để nó khổ, đành vừa mắng hai anh em nhà họ Bạch là thứ không biết xấu hổ, vừa làm hết việc này đến việc khác, trong lòng thì nghẹn đến mức không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT