Bạch Tu Niên đến nơi thì mọi người đã bận rộn làm việc trong sân. Trong vườn nhà Tần a ma, ngoài vài luống rau thì phần lớn đất vẫn chưa được khai hoang, nên muốn trồng ớt thì trước tiền phải cuốc đất cho tơi xốp.
Tần a ma và Trần Độ đã mang đi những cái cuốc duy nhất, vậy nên Bạch Tu Niên đành tìm việc khác để làm.
“Tần a ma, nhà ngươi để thùng nước ở đâu vậy?” Một mảnh đất đã được khai hoang rất nhanh nhờ sự cố gắng của hai người. Cậu lấy những cây ớt trong gùi, trải ra sẵn, sau khi trồng xong thì có thể tưới ngay. Vì thế, cậu quyết định đi lấy nước trước để lát nữa dùng luôn.
“Ở trong nhà đó, ngươi vào trong là thấy được ngay.” Tần a ma chỉ vào trong nhà. Lúc Trần tiểu tử đến, ông ấy có hơi kinh ngạc, nhưng khi nghe hắn giải thích lý do đến đây, ông ấy lại càng bất ngờ hơn.
Số ớt này bán được không rẻ, sao ông ấy có thể dễ dàng nhận lợi ích từ đám trẻ dễ dàng vậy chứ.
Nhưng Tần a ma cũng hiểu rõ tính tình của Trần tiểu tử, thấy hắn cứ đứng đó trợn mắt nhìn chằm chằm, lợi định nói ra đến miệng rồi lại nuốt trở vào.
Cùng lắm thì coi như mảnh đất này cho Trần tiểu tử muộn tạm, sau này bán ớt được tiền thì cứ giữ giúp, cuối cùng gom lại đưa hết cho họ là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT