[Ký chủ, xin đừng chế nhạo hệ thống. Nhiệm vụ chủ tuyến đầu tiên: Nhận thức Ma Tôn Thẩm Dục.]
“Thẩm Dục? Nhưng hiện tại làm gì có Ma Tôn tên đó?”
Ma Tôn lại trùng tên với tiểu đồ đệ của tôi?
[Hả?] Hệ thống sững người: [Ký chủ chờ chút, tôi kiểm tra lại.]
Chẳng bao lâu, 666 quay lại.
[Ký chủ, đồ đệ của cậu tên gì?]
“Thẩm Dục, nhưng y tuyệt đối không có liên quan gì đến Ma Tôn.”
Tôi chỉ tay xuống — Thẩm Dục đang vung kiếm, một nhát chém bay đầu ma tu, sát khí ngập trời.
Y? Ma Tôn?
Đùa à.
Hiện tại y chỉ hơi có vẻ... tà chút thôi!
Dưới năm năm giáo dục của tôi, y tuyệt đối là một thiếu niên chính trực, trung hậu, đáng tin cậy!
[Thẩm Dục làm sao lại trở thành sư đệ của nam chính phái Thiên Linh? Còn là đồ đệ của cậu?]
Tiếng hét của 666 suýt nữa xuyên thủng bầu trời.
[Không thể nào! Ma Tôn lẫy lừng của tôi đâu? Hắn chẳng phải nên là kẻ đội trời đạp đất, làm chuyện ác không chớp mắt sao? Sao lại biến thành đồ đệ của cậu được?]
666 phẫn nộ, 666 gào thét, 666 âm u vặn vẹo, lăn lộn trong tuyệt vọng.
Tôi bị chấn đến mức sắp điếc cả tai, vội vàng cố gắng ngăn cách tiếng thét chói tai của 666.
"Ừ... đúng vậy... Sao vậy?" Tôi yếu ớt đáp lại.
[Cái gì mà “sao vậy”! Loạn hết rồi! Tất cả đều loạn cả rồi!] 666 gần như sụp đổ.
Tại sao lại thành ra như vậy?
[Rõ ràng nam chính phải gia nhập phái Thiên Linh, nỗ lực tu luyện trở thành một thế hệ thiên kiêu, sau đó đi tiêu diệt Ma Tôn — đại phản diện chứ!]
[Nam chính và phản diện đều là tu sĩ chính phái, vậy phải làm sao để tăng hảo cảm? Làm sao để giảm giá trị hắc hóa?]
[Thành tích của tôi! Mất hết rồi!]
666 hoảng loạn chạy tới chạy lui, định đi tìm đầu não để hỏi cho rõ ràng.
"Đợi đã." Tôi lên tiếng, ngăn không cho 666 tiếp tục la lối om sòm.
"Mi nói A Dục sẽ trở thành Ma Tôn? Vì sao?" Tôi hỏi ra thắc mắc trong lòng.
[Trong tuyến cốt truyện nguyên bản, hắn không gặp được cậu. Sau khi cha mẹ bị giết, hắn sống lang bạt khắp nơi, làm ăn mày, mỗi ngày dựa vào xin ăn để sống.
Một ngày nọ, hắn bị Ma Tôn đời trước nhặt được. Ma Tôn thấy hắn có căn cốt kỳ giai, vốn định ăn hắn để tăng tu vi, nhưng không may lại gặp phải Ma tộc khác phản loạn. Sau khi trải qua cửu tử nhất sinh, Thẩm Dục thành công lên làm Ma Tôn.
Nhưng cũng vì vậy mà tính cách hắn hoàn toàn vặn vẹo, bắt đầu lấy việc tra tấn tu sĩ chính đạo làm thú vui.
Sau đó bị nam chính một kiếm chém giết, trở thành bậc đá kê chân giúp nam chính thành tiên.
Nhưng oán khí của hắn quá nặng, lại trở thành quỷ tu, suýt chút nữa hủy diệt toàn bộ thế giới.]
“Cho nên, nếu không có tôi, Thẩm Dục sẽ trải qua muôn vàn trắc trở, trở thành Ma Tôn, cuối cùng lại trở thành đá kê chân cho nam chính đắc đạo sao?”
Tôi choáng váng.
Đồ đệ ngoan của tôi lại có kết cục thảm như vậy, cuối cùng còn trở thành bàn đạp cho kẻ khác thành tiên!
Cái Thiên Đạo não tàn gì thế này!
Dựa vào đâu mà lại viết số mệnh A Dục thành như vậy chứ!
Mẹ nó, Thiên Đạo, tốt nhất đừng để tôi gặp được!
[Đúng vậy ký chủ, xét theo tình hình hiện tại thì đúng là như thế.] 666 nhìn sắc mặt khó coi của tôi, định nói gì đó nhưng lại im bặt.
"Diêm Vương! Ngài có thể giải thích rõ ràng cho tôi được không?" Tôi bóp nát ngọc bài mà trước đây Diêm Vương đưa để tạ lỗi vì bắt nhầm hồn tôi.
Rất nhanh, một làn khói trắng bốc lên.
Một đàn ông trẻ tuổi, mặt mày tuấn tú như quan ngọc bước ra.
Hắn nhìn tôi, ngượng ngùng gãi đầu.
"Ha ha ha... ha ha... Nếu tôi nói đây là ngoài ý muốn, cậu có tin không?" Diêm Vương cười gượng, định cho qua chuyện.
"Hả?" 666 và tôi đồng loạt lộ vẻ nghi hoặc.
“Ai ya, các người nghe tôi nói đã.”
Sau đó, Dương Ấp bắt đầu thuật lại toàn bộ tình huống ban đầu cho chúng tôi.
Chuyện là như thế này.