Hứa Già Dục bị lời anh nói đâm trúng, không nhịn được khàn giọng ngắt lời: “Không liên quan đến anh.”
“Không liên quan đến tôi.” Giang Bạc Tuyết lặp lại từng chữ một, ánh mắt như phủ một lớp sơn, không gợn sóng.
Hứa Già Dục cắn môi, hình ảnh về anh bất chợt kéo ùa về trong đầu cô.
Giang Bạc Tuyết xưa nay đều như vậy, lạnh nhạt, thiếu kiên nhẫn, tính tình không tốt, có lúc bạo nộ đến cực điểm lại càng trở nên bình tĩnh, thờ ơ với mọi thứ trước mắt.
Giống như hiện tại, mỗi câu nói của anh đều mang hàm ý, mỗi nhịp dừng đều lộ ra cảm xúc.
Người ta sợ anh, bởi vì vui giận của anh thật sự khiến người ta khó mà nắm bắt.
Hứa Già Dục đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của anh: “Anh đến tìm tôi làm gì, nói thẳng luôn đi, tôi còn muốn nghỉ ngơi.”
Giang Bạc Tuyết nhìn cô: “Em cho rằng tôi tới tìm em?”
Hứa Già Dục nói: “Bằng không thì sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play