Buổi tối bọn họ hẹn nhau ở tửu lầu Huệ Ký.
Không phải lần đầu tiên đến đây, lúc Hứa Già Dục bước vào sân viện, thấy cây hoa mộc trước cửa, liền nhớ lại cảnh lần trước tới nơi này.
Khi đó Giang Bạc Tuyết mặt lạnh, thần sắc nhạt nhẽo, đứng dưới hành lang trong sân viện.
Thân hình cao gầy, như một cành trúc thanh mảnh.
Đêm đó anh cũng không cho cô sắc mặt tốt.
Khiến cho ấn tượng của Hứa Già Dục với tửu lầu này từ đó trở đi đều không tốt.
Mạnh Tĩnh Nam đến muộn hơn cô. Anh ta đặt phòng riêng, nằm ở tầng một, sát một khung cửa sổ sát đất rất lớn, có hai lớp màn lụa và rèm trúc che, ngoài cửa sổ là một rừng trúc đung đưa, tuyết đọng đã tích lại dưới bậu cửa.
Khi anh ta bước vào, mang theo vẻ phong trần mệt mỏi, mặc bộ chính trang ba lớp, nhưng vẫn như cũ phong độ tự nhiên.
Mạnh Tĩnh Nam cởi áo khoác, đặt lên lưng ghế, nhìn Hứa Già Dục mỉm cười ôn hòa: “Xin lỗi, trời tuyết đường trơn, đường cao tốc hơi kẹt xe, nên đến muộn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play