Hứa Già Dục đột nhiên quay đầu lại, nhìn Giang Bạc Tuyết, trong mắt thoáng qua một tia hoảng loạn khó tả: “Em… em không, không có làm gì……”
Giang Bạc Tuyết bước nhanh hai bước tiến lên, trầm mặc nhấc tấm ga giường lên. Ở giữa đã bị thấm ướt một mảng lớn, thậm chí còn có vết nhòe đỏ. Anh không nói một lời, khẽ nhíu mày: “Kinh nguyệt?”
Ngón tay Hứa Già Dục khẽ cuộn lại: “Ừm……”
“Trước đây không phải vẫn chưa đến kỳ sao? Sao lại dính lên cả ga giường rồi.”
Khoảnh khắc đó, cảm giác xấu hổ như thể che trời lấp đất ập tới vây chặt lấy cô. Đây cũng là lần đầu tiên cô đến kỳ kinh nguyệt, không biết vì sao lại đột ngột như vậy, nên hoàn toàn không kịp chuẩn bị, mà thật ra cô cũng không biết cần phải chuẩn bị cái gì.
Hứa Già Dục cúi đầu, không biết nên nói gì, bờ vai khẽ co lại, dáng vẻ ấy như thể muốn thu mình vào, giấu đi chính mình.
Giang Bạc Tuyết có chút hiểu ra, trầm mặc một cái chớp mắt, giọng nói đột nhiên dịu xuống, ngữ điệu cũng trở nên ôn hòa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT