Phía đông Lâm Hải về đêm, không khí ẩm ướt. Hứa Già Dục siết điện thoại trong tay, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hơi thở lạnh thấu xương phả thẳng vào mặt.
Đương nhiên là thật – ngay cả cô cũng không rõ ràng lắm, vì sao lại sinh ra nỗi nhớ nhung khó hiểu như vậy đối với anh.
Có thể là bởi vì khi đó ở Đông Hồ, trong cảnh tuyệt vọng, chính anh là người đã đưa cô về nhà, cho cô một chốn để an thân.
Cũng có lẽ là vì Giang Bạc Tuyết từ đầu đến cuối đều rất dụng tâm mà chăm sóc cô. Mọi chuyện giao cho anh xử lý, anh trước giờ luôn cẩn thận chu đáo.
Anh giống như anh trai của cô, lại càng giống một người thầy, một người bạn…
Có lúc cô cũng cảm thấy, mình không phải đang nhớ một người anh trai không về nhà, mà là khi đi đến bất cứ nơi đâu, theo thói quen luôn muốn tìm kiếm dáng hình của Giang Bạc Tuyết.
Cô mặc áo ngủ, đứng trước cửa sổ sát đất. Trong phòng ánh đèn mờ nhạt, chỉ hắt ra một bóng dáng nhỏ nhắn, mảnh mai của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play