Giang Bạc Tuyết đặt tên cho bé con là Giang Thành Triều, “sớm sớm chiều chiều Triều”, cũng là ánh dương sớm mới mọc, ý chỉ buổi sáng, mang ngụ ý tốt đẹp.
Thành Triều là một đứa nhỏ bướng bỉnh, tinh lực vô cùng vô tận.
Hứa Già Dục còn đang ở trong bệnh viện đã nhận ra điều đó.
Ban ngày nhóc ngủ, ban đêm tỉnh, tỉnh rồi cũng không yên tĩnh, quang quác quang quác gọi loạn cả lên. Đợi đến khi ba nhóc bị đánh thức, lo lắng không biết có phải nhóc đói bụng hay khát nước, định đi ôm dỗ thì Thành Triều lại đổi sắc mặt, nhếch miệng cười toe toét.
Lặp lại vài lần như thế, Giang Bạc Tuyết vốn định làm một người cha có trách nhiệm, kiên nhẫn cũng dần bị vắt cạn.
Lúc Thành Triều lại khóc, anh đã có thể rất bình tĩnh nằm bên Hứa Già Dục trên giường bệnh, khép mắt, vẻ mặt thản nhiên.
Hứa Già Dục bị ồn đến phát điên, đẩy anh một cái:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play