Bé con trong bụng lười biếng xoay người, Hứa Già Dục đau lưng quá, ôm bụng rên khẽ một tiếng, khóe môi cong lên cười nhìn anh: “Anh cái này cũng coi như làm chuyện tốt.”
Người đàn ông rũ mắt cười khẽ: “Khen anh đi.”
Dáng vẻ lúc đó của anh thật sự rất giống đang chờ được khen thưởng. Hứa Già Dục chịu đựng cơn đau âm ỉ, duỗi tay nâng mặt anh, khẽ đặt một nụ hôn lên giữa chân mày.
Thân thể cô ngày càng rõ rệt những dấu hiệu khó chịu, Hứa Già Dục thử chịu đựng vài ngày, nhưng vẫn như cũ mỗi đêm đều tỉnh giấc.
Mỗi lần nhìn Giang Bạc Tuyết chăm sóc cô, ánh mắt trầm tĩnh trước mặt khiến cô có đôi chút luyến tiếc.
Có lần nửa đêm, cô thức dậy đi vệ sinh, mồ hôi vã đầy người, Giang Bạc Tuyết lại tìm bộ áo ngủ mới cho cô thay. Sợ cô bị cảm, còn cầm khăn lông ấm giúp cô lau sạch cả người một lượt.
Khi đắp lại chăn, trở về giường, Hứa Già Dục che nửa khuôn mặt, khe khẽ gọi anh: “A Tuyết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT