Ngoài cửa, một nữ tử thăm dò hỏi: “Nhụy Nhi, muội ổn chứ? Điện hạ sắp xuất phát rồi.”
Đường Nhụy nhanh chóng đậy nắp lại, vội vàng bước ra.
Người đứng trước mặt nàng là một nữ tử mặc cung trang màu hồng phấn, áo bông váy dài, tóc vấn sơ song kế, ngũ quan thanh tú, dáng người cao hơn nàng một chút, khoảng mười sáu, mười bảy tuổi.
“Đa tạ Cẩm Sắt tỷ tỷ nhắc nhở.” Nàng mỉm cười đáp.
Cẩm Sắt là người cũ trong Đông Cung, đã ở đây bốn, năm năm, từ một nữ quan chưởng nghiêm bát phẩm, chuyên quản phục sức, xe trướng, sinh hoạt... của điện hạ.
Cẩm Sắt khẽ mỉm cười: “Đừng khách sáo, nếu muội đã vào Đông Cung, chúng ta là tỷ muội cả. Vừa rồi ta thấy trong hộp của muội có một khối ngọc khá đẹp, là của ai vậy?”
Đường Nhụy không ngờ ánh mắt nàng lại sắc bén đến vậy, đứng xa cũng thấy được miếng ngọc của mình, có phần ngượng ngùng: “Đó là bằng hữu tặng, không đáng giá đâu.” Dứt lời, nàng khóa cửa phòng, kéo tay Cẩm Sắt cùng đi tới đình phía trước.
Cẩm Sắt nắm tay nàng, cười nói: “Muội muội có phúc, mới vào cung đã có thể cùng điện hạ ra ngoài. Như chúng ta, người cũ mốc meo trong cung bao năm, đến cả cơn gió bên ngoài cũng chẳng thấy được.”
Đường Nhụy nghe lời này, cảm thấy có phần ý vị.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT