Triệu hậu lộ vẻ vui mừng, bước chân nhanh hơn đi tới trước thư phòng, đẩy cửa ra liền thấy Thái tử tay cầm quyển sách, thần sắc thư thái, đang chăm chú đọc.
"Giác nhi!" Triệu Hậu cười bước vào, "Nhìn như vậy thật là tốt, nếu đã ổn rồi thì cũng không cần quá nhọc tâm đọc sách làm gì."
Tư Đồ Giác ngẩng đầu, ra vẻ kinh ngạc, lập tức đặt sách xuống, tiến lên muốn hành lễ, nhưng bị Triệu Hậu đỡ lấy: "Con ta, không cần hành lễ, bổn cung là mẫu hậu của con, sao phải khách sáo như vậy?" Bà nhìn kỹ sắc mặt của Tư Đồ Giác, lại càng thêm vui mừng, “Quả nhiên là tốt, rất tốt! Ngày mai nhớ vào cung gặp phụ hoàng, để người cũng được vui mừng.”
“Nhi thần tuân mệnh.”
Triệu Hậu trong lòng hết sức vui vẻ, chút buồn bực ban nãy đều quên sạch, nhìn thấy sách vở bày trên bàn liền tiện tay cầm lên xem: “Đang đọc gì thế?”
Vừa nhìn thấy, tên sách là 《Phương lược》, lập tức mỉm cười, khen: “Phụ hoàng con trước kia cũng nói, con rất giống phong thái năm đó của Thái Thượng Hoàng. Bây giờ lại thích đọc sách, quả thực giống hoàng gia gia như đúc. Đúng là chân long thiên tử, trời cao phù hộ. Bổn cung nhìn mà vui lòng.”
Trong mắt bà không giấu được kích động. Bao năm bày mưu tính kế, cuối cùng cũng thấy có hiệu quả, thật khiến người ta vui mừng.
Bỗng bà nhớ ra điều gì đó, nói: “Hoàng nhi, hiện nay con cũng mười bảy rồi. Theo lý thì Thái tử Đông Cung cũng nên hiểu chút chuyện nam nữ.”
Tư Đồ Giác nghe vậy không khỏi nhíu mày, “Nhi thần thân thể mới hồi phục, không muốn nghĩ đến những chuyện đó.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT