Giấc ngủ bị quấy rầy, Hàn Thiên Quân đứng dậy nhặt lấy cây quạt tròn, ánh mắt lướt qua đám lăng tơ lụa là bay phấp phới trong gió. Nàng thật chẳng hiểu nỗi ầm ĩ cái gì. Vung tay ra hiệu với Doãn quản phụ: "Mỗi mẫu vãi, mụ mụ đều giúp ta giữ lấy một phần. Phần ta lấy dư vượt quá phần được chia, cứ quy ra bạc tính vào sổ của ta."
Đối với những thứ đẹp đẽ, trước nay nàng chưa từng lựa chọn.
Chỉ có con nít mới lựa chọn — người lớn sẽ lấy hết.
Nhìn vẻ tiêu sái, hào khí ngút trời của nàng, kẻ không biết còn tưởng nàng vẫn là Quý Phi nương nương quyền quý trong cung đó.
Nàng thì không thấy xấu hổ gì, nhưng mặt mũi Trịnh thị thì hoàn toàn không còn chỗ nào để giấu.
Bà lập tức sai Nguyễn mụ mụ đi truyền lời: "Bảo cái thứ mất mặt đó tới Hải Đường Các cho ta."
Dứt lời, bà đứng dậy rời khỏi hậu viện trước.
---
Họ Hàn vốn là một danh gia vọng tộc lâu đời nơi kinh thành, huyệt mộ tổ tiên đặt đúng chỗ, đời nào cũng có nhân tài kiệt xuất.
Đời trước đã cho ra một vị Hoàng hậu — chính là Chiêu Đức Hoàng hậu đương triều, chính thê của Thái Thượng Hoàng.
Tuy rằng sau khi Thái Thượng Hoàng thoái vị, người ngồi lên ngai vàng kia không phải do Chiêu Đức Hoàng Hậu sinh ra, nhưng chỉ cần bà còn sống ngày nào thì hào quang của phủ Quốc công vẫn còn sáng chói ngày đó. Một tòa phủ đệ mà đã chiếm trọn nửa con phố phía sau Hoàng thành, đủ để thấy thế lực ra sao.
Rời khỏi tiểu viện phía sau phủ đầy cỏ non, phía trước là một lương đình(1) dùng để thưởng cảnh. Băng qua lương đình, bên kia là lối đi lát đá xanh, nối thẳng xuống một khu lâm viên(2).
Lâm viên ba mặt vây bởi hành lang lợp ngói xám, tường xanh; giữa sân là một cây hoàng mộc cổ thụ, tán lá sum suê che kín cả mái nhà. Hai bên là những cụm trúc lớn nhỏ mọc xen kẽ, quấn quanh con mương nhỏ, kéo dài mãi đến một tiểu viện khác — lại là một phong cảnh riêng biệt.
Đình đài thủy tạ quanh co khúc khuỷu, từ đó đến sân của Trịnh thị cũng phải mất trọn một nén hương.
---
Chú thích:
1. Lương đình (凉亭): chỉ một kiểu nhà nghỉ nhỏ có mái che, không có tường, thường đặt ở vườn, công viên, ven hồ, hoặc dọc hành lang cung đình để nghỉ chân, hóng mát, ngắm cảnh.
2. Lâm viên (林园): chỉ một khu vườn lớn có nhiều cây cối rợp mát, mang sắc thái thanh nhã, phong lưu. Thường những nhà quý tộc, văn nhân, ẩn sĩ sẽ có hoặc kèm thêm thủy đình, lương đình, ao cá.
(Do là dịch văn cổ trang nên đôi khi Cáo cảm một số từ ngữ nếu thay đổi sẽ làm mất đi văn phong đặc trưng của cổ trang, nên sẽ giữ nguyên từ Hán — Việt và kèm theo chú thích dễ hiểu. Tất nhiên, sẽ cố gắng không lạm dụng để mọi người vẫn cảm thấy thoải mái khi đọc. Cả nhà nếu có góp ý xin hãy nhắn tin hoặc bình luận vào truyện giúp mình nhé. Xin cảm ơn ạ.)