Trong một căn phòng tối tăm, cửa gỗ mục nát kêu kẽo kẹt khi được đẩy ra, rèm cửa sổ lung lay như sắp đổ. Mùi hôi thối bên trong khiến tiểu thái giám đưa cơm không khỏi đưa tay che mũi.
Không chút khách khí, hắn đặt mấy bát cháo nguội lạnh lên bàn, vỗ tay áo, ngẩng mặt nói: “Mau ăn đi, đói chết đừng trách bọn ta.”
“Lý công công, ngài giúp ta một lần nữa, mang tin cho Quý phi nương nương…” Lâm Thanh Thanh vội vã tháo chiếc vòng ngọc cuối cùng trên cổ tay, nhét vào tay hắn.
Lý công công lùi lại, thở dài: “Lần trước đưa khối kim châu, Quý phi nương nương nhận tin nhưng chẳng đến. Ta khuyên tiểu chủ đừng phí tâm tư, nô tài không có bản lĩnh ấy.”
Lâm Thanh Thanh đứng sững, vẫn không cam lòng, hỏi tiếp: “Vậy… lời ta nhờ ngài có chuyển đến không?”
“Nô tài nói hết, không thiếu một chữ.”
Thấy nàng mặt trắng bệch, đôi mắt vô thần, dáng vẻ thất hồn lạc phách, Lý công công không khỏi thở dài. Nàng đâu còn là Hạm Tiệp Dư từng được sủng ái vì giống tiên hoàng hậu. “Nô tài lắm miệng, đã vào lãnh cung, tiểu chủ nên chấp nhận số phận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT