Lời vừa thốt ra, Diêu Quý Nhân liền nhận ra có chút không ổn, vội vàng chắp tay trước eo, giữ nguyên dáng vẻ ngạo mạn thường ngày.
“Vi thần là Thái phó của Đại điện hạ, xin hỏi có gì phân phó?” Ninh Văn Viễn dung mạo tuấn lãng, phong thái xuất chúng, dù chỉ là một cái giơ tay nhấc chân cũng toát lên vẻ phong lưu phóng khoáng mà người thường khó sánh. Mai Thanh thầm nghĩ, người từng giúp tiểu chủ nhà mình thu hồi con diều trong rừng thông hôm nọ, hóa ra chính là Ninh Ngũ Lang danh tiếng lẫy lừng, thảo nào có phong thái như vậy.
Chỉ trong khoảnh khắc, mấy người đã âm thầm cân nhắc. Dù sao đây cũng là hậu cung thâm sâu, mọi hành động đều cần thận trọng để tránh điều tiếng.
“Nghe danh Ninh đại nhân đã lâu, quả nhiên không phải hạng người lừa đời lấy tiếng.” 
Ninh Văn Viễn thầm cười trong lòng. Vị Diêu Quý Nhân này thật sự tự phụ, ngay cả lời khen ngợi từ miệng nàng ta thốt ra cũng mang một hương vị khác lạ.
“Điện hạ thông minh, lại được Tô tiểu chủ hết lòng chăm sóc, vi thần tất nhiên tận tâm tận lực, chỉ e không xứng với lời khen của tiểu chủ.”
Mai Thanh thấy tình thế, liền cúi người hành lễ. “Nô tỳ thay tiểu chủ cảm tạ ân cứu giúp lần trước của ngài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play