Khi Thường Siêu tới Đại Lý Tự thì Triệu Tuân không có mặt. Hắn hỏi một vòng, ai nấy đều nói hôm nay đại nhân chưa từng tới. Thường Siêu nghĩ ngợi một hồi, không dám chậm trễ, đành xoay người đi tới Hầu phủ.
Nói ra thì, trong kinh thành không thiếu quyền quý, người nào xuất thân hiển hách, cửa phủ đều kẻ đến người đi tấp nập. Nghe nói mỗi khi tới dịp lễ tết hay kỳ khảo tuyển khoa cử, cảnh tượng còn náo nhiệt gấp bội, người từ bốn phương tám hướng đổ về, chen chúc thành hàng dài trước cổng phủ, chờ đợi cả buổi, chỉ mong có thể gặp mặt đại nhân trong phủ một lần.
Thường Siêu sống ở kinh đã nhiều năm, cảnh ấy thấy cũng không còn lạ. Thế nhưng hôm nay, khi hắn tới trước phủ tiểu hầu gia Triệu Tuân, đảo mắt nhìn quanh không thấy một bóng người, thậm chí trước cổng phủ cũng chẳng có nổi một tiểu đồng canh cửa, thì quả thật cảm thấy khó hiểu.
Hầu phủ này… thật sự có người ở sao?
Thường Siêu trông thấy quang cảnh tiêu điều vắng lặng, bất giác đứng trước cửa ngẫm nghĩ chốc lát. Sau đó, hắn thử giơ tay gõ cửa. Phải một lúc lâu sau, mới nghe tiếng “két” vang lên, cánh cửa được mở ra.
Một ông lão từ trong thò đầu ra, liếc mắt nhìn bên ngoài, ngạc nhiên nói: “Là Thường bộ đầu đấy à?”
Không ngờ ông lão lại nhận ra hắn, Thường Siêu vội vàng thi lễ: “Chính là tại hạ. Dám hỏi lão trượng xưng hô thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play