Tòa tiểu viện này nằm tại khu Đông thị trong kinh thành, là một viện hai tiến, vị trí khá hẻo lánh, cảnh sắc lại tĩnh mịch thanh u. Nghe nói đây là biệt viện riêng mà Triệu Tuân mua ở kinh thành ngoài Hầu phủ, bản thân hắn cũng không thường lui tới, mà người ngoài lại càng ít khi nhắc đến; bề ngoài, nơi này chỉ như là nhà của kẻ nào đó rỗi rãi bỏ trống, gần như chẳng ai hay biết viện này có liên quan đến Hầu phủ.
Vừa tới nơi, đã có một nam nhân trung niên nhanh chóng bước ra nghênh đón.
“Gia, mọi thứ đều đã chuẩn bị ổn thỏa.”
“Ừm.” Triệu Tuân lại giới thiệu với mọi người: “Vị này là Vương quản gia, toàn bộ viện này đều do ông ấy trông coi.”
Vương quản gia hành lễ với mọi người: “Chư vị, mời theo ta.”
Chỉ nhìn cũng biết, vị quản gia này ngày thường đã trông nom nơi đây rất mực chỉnh tề.
Trong viện sạch sẽ không một hạt bụi, bên trong là một sân vuông nhỏ, cây cối hoa lá trong sân được cắt tỉa gọn gàng; chính giữa viện là một cây quế, cành lá sum suê; bên trái có một hồ nước nhỏ cạn cạn, bên cạnh hồ còn được điểm xuyết vài chậu cúc mùa thu, trông vừa tao nhã lại tinh tế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play