Lần trước đến thuyền hoa, tất cả đều do Thường Siêu sắp xếp, Khương Từ chưa từng gặp qua ông chủ của chiếc thuyền này, cũng chưa từng có cơ hội chiêm ngưỡng chiếc thuyền hoa lớn nhất bến thuyền này ra sao.
Vừa đặt chân đến đầu bến, nàng đã cảm thấy mở mang tầm mắt, thật sự hiểu được thế nào gọi là xa hoa cực điểm. Thân thuyền chạm khắc đầy hoa văn tinh xảo, từ xa nhìn lại đã thấy tráng lệ phi thường. Vừa bước lên, dưới chân đã mềm mại khác thường, cúi đầu nhìn, từng bước đi đều là thảm Tây Vực đan dệt thủ công. Tới trước khoang thuyền, trước mặt là một cánh cửa trúc tinh xảo, ngẩng đầu nhìn lên, từ trên cao buông xuống từng chuỗi pha lê trong suốt lấp lánh, đi ngang qua sẽ phát ra tiếng ngọc chạm đá leng keng, êm tai động lòng người.
Bên trong rèm có một tiểu đồng, thấy hai người đứng trước cửa liền hỏi:
“Nhị vị là?”
Triệu Tuân đáp: “Họ Chương, có sai người đưa tin từ trước.”
“Thì ra là Chương lão bản, chủ nhân bọn ta đã đợi lâu rồi.” Tiểu đồng vén rèm, “Mời vào, đi thẳng là đến.”
Triệu Tuân gật đầu: “Làm phiền.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play