Nàng vẫn chưa dám tin, đưa mắt nhìn quanh nội điện. Bất chợt, ánh mắt dừng lại ở một góc phòng — nơi đó, trên bàn trang điểm khảm ốc bằng gỗ hoàng hoa lê, đặt một chiếc gương đồng khắc hoa mẫu đơn.
Bùi Vân bỗng dưng xỏ dép bước xuống giường, động tác nhanh đến mức Thư Nghiên không kịp ngăn cản.
Trong mặt gương sáng mờ ánh vàng, phản chiếu dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn — nước da trắng tựa tuyết, đôi mày cong cong như nét vẽ, môi hồng như son dù chẳng hề điểm tô, đôi mắt phảng phất ánh nước long lanh, như giếng cổ gợn sóng dưới ánh trăng.
Dung mạo ấy — trẻ trung hơn cả trong ký ức của nàng, xinh đẹp đến mê người. Điều khiến nàng kinh ngạc nhất là khi nàng đưa tay khẽ chạm đến tóc mai, nơi đó không hề có một sợi tóc bạc nào.
Đôi mắt Bùi Vân lập tức hoe đỏ.
Thư Nghiên vội chạy theo sau, chẳng hiểu vì sao chủ tử bỗng chốc lại thành ra như vậy. Nàng còn chưa kịp mở miệng hỏi, đã thấy người đang đứng trước bàn trang điểm quay đầu lại, thần sắc nghiêm túc:
“Hôm nay... là mùng hai tháng mười năm Khánh Trinh thứ hai mươi ba ư?”
Thư Nghiễn sững lại một thoáng. Hỏi ngày thì đã đành, sao còn hỏi cả năm? Chẳng lẽ nương nương nhà nàng đã sống đến hồ đồ cả rồi sao?
Dù lòng thầm nghĩ quái lạ, nàng vẫn gật đầu đáp khẽ: “Dạ phải.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play