Cậu ấy gọi là bảo bảo kìa

Tạ Viễn Lâm ngày thường không có thói quen bắn fan, huống chi đây lại là fan của Dịch Ninh. Đối với tập thể cùng nhau núp lùm mà nói, cũng coi như người một nhà, cho nên cuối cùng anh vẫn thu súng lại.  

"Muốn núp lùm cùng nhau không?" Fan nữ của Dịch Ninh thấy anh thu súng, từ trong phòng đi ra hỏi. Trên người cô ấy cũng mặc bộ đồ núp lùm giống hệt.  

Tạ Viễn Lâm bật mic All, đè giọng trả lời: "Không cần đâu, cậu tự chơi đi, tôi đi đấu súng."  

"Vậy thôi vậy," fan nữ của Dịch Ninh nói, dừng một chút, hơi không chắc chắn hỏi: "Đúng rồi, cậu là Tiểu Ưu Lâm phải không? Hình như tôi thấy cậu trên thông báo hạ gục."  

Tạ Viễn Lâm nói: "Ừ là tôi."  

"Lợi hại nha, lát nữa vòng cuối gặp nhé?"  

"Được, vậy tôi đi đây." Tạ Viễn Lâm nói xong, mở cánh bay "Vù" một tiếng liền bay đi.  

Có kinh nghiệm vừa rồi, lần sau gặp người mặc đồ giống mình anh cũng không bắn nữa. Giao lưu đơn giản vài câu rồi lại tiếp tục đi tìm người khác. Không đến nửa tiếng, Tạ Viễn Lâm đã quét sạch kẻ địch trên bản đồ Hải Đảo, bảy người còn lại đều là người một nhà.  

Các fan của Dịch Ninh cực kỳ hòa bình, không ai bắn ai, cùng nhau bật mic nói chuyện phiếm, bàn bạc lát nữa chờ bo thu xong thì trực tiếp chịu độc, ai chịu được lâu hơn thì ăn gà.  

Tạ Viễn Lâm thỉnh thoảng lại liếc điện thoại, nhìn chằm chằm hướng đi của Dịch Ninh trong phòng live.  

Bên phía Dịch Ninh cũng đến vòng cuối, nhưng ván này fan đụng xe không dám đi đánh địch, đều trốn sau lưng Dịch Ninh. Dịch Ninh thấy kẻ địch ở xa không có động tĩnh, đoán rằng ngoài fan ra chỉ còn đội cuối cùng, liền nói với bốn năm fan bên cạnh: "Anh em ơi, hình như chỉ còn đội cuối thôi, xông lên đi, không thì bọn nó sắp ép qua rồi."  

Các fan của Dịch Ninh nghe xong vẫn không dám lên, chắc toàn là các chị gái không biết chơi lắm, nhìn thao tác như chỉ biết bắn bot vậy.  

Bo thu đi rồi, Dịch Ninh nhân lúc đối phương chưa phát hiện, lén lút bò vào trong bo, các fan thì bám sát bên cạnh bò theo. Dịch Ninh trên người không có ba lô mũ giáp gì, có thể hòa làm một với cỏ, không quan sát kỹ rất khó thấy. Nhưng các fan thì có, nên dù họ nằm bò cũng cực kỳ lộ liễu. Hơn nữa các fan đều ở rất gần Dịch Ninh, cứ thế, Dịch Ninh không những bị lộ vị trí, còn ăn đạn, căn bản không kịp né tránh, trực tiếp bị đối phương bắn gục.  

Cuối cùng cậu ấy đến top 5 cũng không vào được, đành phải mở ván game tiếp theo.  

Tạ Viễn Lâm thấy Dịch Ninh bị loại, nhanh chóng tự ném lựu đạn kết thúc game, kết quả vẫn chậm một bước, lại không đụng được xe. Anh đành tiếp tục xem livestream.  

Bình luận trong phòng live chạy rất nhanh, đa số mọi người đều đang chỉ trích fan ván trước:  

【Chịu thật, đông người thế mà không một ai dám lên. 】 

【Fan đợt này không hiểu chuyện gì cả, không đánh người thì thôi đi, còn làm lộ vị trí 】 

【Còn đội cuối cùng sao không cùng nhau lên đi 】 

【Vô dụng thật, một đám người mà không dám đánh 】  

Dịch Ninh thấy fan đột nhiên cãi nhau, vội vàng trấn an: "Mọi người đừng cãi nhau mà, cùng nhau vui vẻ núp lùm là được rồi, ăn gà hay không không quan trọng, đừng làm mất hòa khí." Cậu liếc nhìn bản đồ, đánh dấu một điểm ở Cảng G gần đường bay, tiếp tục nói: "Ván này fan hơi đông, chúng ta cùng đến dưới cầu lớn Cảng G núp bo đi, mọi người đoàn kết lại, ván này chắc chắn có thể giành chiến thắng."  

Lời đã nói đến thế, các fan cũng không truy cứu nữa. Người đụng được xe thì nghiêm túc nghe chỉ huy, người không đụng được thì im lặng xem livestream.  

Tạ Viễn Lâm chỉ có thể tiếp tục lên điểm, chỉ có rank cao lên thì tỷ lệ đụng xe mới lớn hơn được. Đồng thời, anh dồn phần lớn tâm trí vào phòng live, nếu Dịch Ninh vào vòng cuối, anh sẽ tự ném lựu đạn ra chờ.  

Kết quả anh cứ nhìn Dịch Ninh hết ván này đến ván khác, hai tiếng đồng hồ trôi qua, bản thân thì một ván cũng không đụng được. Anh suy nghĩ kỹ lưỡng, quyết định gửi một bình luận: 

【Đụng không được xe, tặng quà có được chơi cùng streamer không? 】  

Vì bình luận chạy quá nhanh, tin nhắn này nhanh chóng bị trôi đi, Dịch Ninh cũng không thấy. Tạ Viễn Lâm để gây chú ý, tặng một món quà máy bay, sau đó lại gửi bình luận: 

【Streamer có thể dẫn tôi theo cùng không? Tôi bắn cực gắt, có thể bảo vệ cậu. 】  

"Cảm ơn Tiểu Ưu Lâm tặng máy bay, ông chủ hào phóng quá," 

Dịch Ninh cảm ơn, sau đó đọc bình luận của anh lên: "Streamer có thể dẫn tôi theo cùng không? Xin lỗi nha, tôi không dẫn đồng đội đâu, lần sau đụng xe tôi nhường cậu ăn gà nhé?"  

Bị từ chối, Tạ Viễn Lâm không hề nản lòng, lại tặng một món quà trị giá một nghìn tệ, tặng xong tiếp tục gửi bình luận: 

【Chỉ một ván thôi được không? 】  

Gửi xong anh không chờ Dịch Ninh trả lời, liên tục tặng cho Dịch Ninh khoảng 5000 tệ tiền quà. Trong phút chốc, hiệu ứng quà tặng phủ kín phòng live. Không chỉ Dịch Ninh, ngay cả fan cũng bị pha thao tác này của anh làm cho choáng váng.  

Tạ Viễn Lâm lúc này đã hạ quyết tâm, nếu Dịch Ninh không đồng ý, anh sẽ tặng quà liên tục, tặng đến khi nào cậu đồng ý mới thôi. Dù sao anh cũng rất nhiều tiền.  

Các fan vốn cũng đang nói streamer không dẫn fan, nhưng thấy Tạ Viễn Lâm tặng nhiều quá, rất nhanh, đa số mọi người đều đổi giọng:  

【Trời ơi, tặng nhiều thế... Bằng cả tháng lương của tôi rồi. 】 

【Streamer ơi, thật sự không được thì dẫn cậu ấy một ván đi. 】 

【Anh Ưu Lâm đỉnh thật! 】 

【Chị em ơi, tôi ship trước đây, mọi người tùy ý nhé. 】 

【Quản lý An An: @Ưu Lâm Cảm ơn quà của tiểu nồi nồi, ông chủ hào phóng quá! 】  

Dịch Ninh không ngờ sự tình lại phát triển đến mức này, sau vài phen rối rắm, cuối cùng vẫn thỏa hiệp: "Ai, được rồi được rồi, ông chủ đừng tặng nữa, tôi phá lệ dẫn cậu một ván vậy."  

Dịch Ninh núp xong ván đó, hai người kết bạn trong game.  

Tạ Viễn Lâm ngồi thẳng người trên ghế gaming, tập trung mười hai phần tinh thần, chăm chú nhìn vào màn hình game. Lời mời tổ đội của Dịch Ninh gửi tới, anh bấm đồng ý ngay lập tức.  

Họ đã rất lâu rồi không tổ đội chơi game cùng nhau. Đối mặt với người đồng đội cũ, lòng Tạ Viễn Lâm kích động vô cùng, thậm chí còn có chút đắc ý. Bởi vì trong tình huống Lưu Tả Dịch không hề hay biết, anh đã thành công tiếp cận cậu thêm một chút.  

"Bật mic được không Tiểu Ưu Lâm?" Vào game xong, Dịch Ninh đột nhiên bật mic hỏi.  

Tạ Viễn Lâm đeo tai nghe, âm thanh khác hẳn với lúc phát ra từ livestream. Câu nói này của Dịch Ninh nghe mềm mại lạ thường, như thể đang ghé sát vào tai anh nói, dễ nghe hơn gấp vạn lần so với giọng qua bộ lọc âm thanh trong phòng live.  

Nhưng anh không thể bật mic. Giờ mà anh đè giọng giao lưu với Dịch Ninh, không nói đến việc dọa người khác, có khi Dịch Ninh còn chặn anh luôn ấy chứ.  

Cho nên anh gõ chữ: Xin lỗi, bây giờ không tiện bật mic.  

Dịch Ninh lại hỏi: "Có phải bạn gái đang ngủ bên cạnh không? Sợ làm ồn cô ấy đúng không, hiểu mà hiểu mà."  

Tạ Viễn Lâm nghe vậy nhíu mày, vội vàng gõ chữ giải thích: Không phải... Không có người yêu.  

"Vậy sao không bật mic, ngại à? Đã tổ đội cùng nhau rồi đừng ngại nữa, nói chuyện chút không tốt sao."  

Tiểu Ưu Lâm: Họng hơi khó chịu.  

Dịch Ninh: "Thôi được rồi, họng không khỏe thì không bật mic, nghe tôi chỉ huy là được. Ông chủ nhớ uống nhiều nước ấm nhé."  

Tạ Viễn Lâm nhớ lại fan nam hôm qua, đột nhiên nảy ra ý tưởng, trên mặt lộ ra nụ cười gian khó nén, mặt không đỏ tim không đập mà gõ chữ: Cảm ơn Ninh bảo bảo quan tâm, đều nghe bảo bảo hết.  

Dịch Ninh thấy vậy, có chút ngượng ngùng đáp lại: "Nên làm nên làm mà, cậu yên tâm, ván này tôi nhất định bảo vệ cậu thật tốt."  

Tiểu Ưu Lâm: Tôi cũng có thể bảo vệ cậu mà  

Dịch Ninh: "Được được được, chúng ta cùng cố gắng giành chiến thắng ván này."  

Thấy không khí đột nhiên trở nên mờ ám, các fan trong phòng live có chút không kịp thích ứng, bình luận chạy như bay:  

【Cậu ấy gọi anh là bảo bảo kìa 】 

【Ninh bảo bảo ~ 】 

【Đều nghe bảo bảo ~ Sao cậu ấy lại khéo thế nhỉ 】

 【Ship cặp này ngon quá ha ha ha 】 

【Bảo bảo 】 

【Sao fan nam của Ninh Ninh còn điên cuồng hơn cả fan nữ vậy? 】  

Ván này Dịch Ninh có vệ sĩ, liền chọn nhảy Thành S cách đường bay không xa. Thành S trong phiên bản này thuộc khu vực chủ đề không đảo, ở đó không những có thể hồi sinh, mà còn có vật tư nhảy dù phong phú.  

Dịch Ninh tuy là streamer núp lùm, nhưng cũng có kỹ năng nhảy dù siêu đỉnh. Cậu dẫn Tạ Viễn Lâm đáp xuống nóc nhà có súng nhảy dù đầu tiên, sau đó lấy đi cánh bay nhảy dù. Súng nhảy dù thì để lại cho Tạ Viễn Lâm, là một khẩu súng trường tấn công GROZA.  

Tạ Viễn Lâm có được GROZA, tương đương với việc kiểm soát toàn bộ cục diện. Anh bắn xối xả vào những kẻ địch đáp dù chậm hơn họ, chỉ lát sau đã có ba mạng trong tay.  

Dịch Ninh không cầm máy bay chạy đi núp lùm như thường lệ, mà đi theo sau Tạ Viễn Lâm, thỉnh thoảng báo vị trí: "Nhà gà phía trước có người... Hay lắm, đỉnh! Đằng sau hình như còn một đứa nữa, qua đây qua đây, lợi hại nha!"  

Tạ Viễn Lâm lúc này máu bảo kê dâng trào, lại thêm lời khen của Dịch Ninh, anh cảm giác nhiệt huyết trong người đang bùng cháy, chỉ muốn tiêu diệt hết kẻ địch trên toàn bản đồ Hải Đảo.  

Dưới sự tàn sát của anh, Thành S nhanh chóng biến thành một thành phố trống không, chỉ còn lại anh và Dịch Ninh hai người.  

"Hình như hết người rồi, loot đồ xong chúng ta vào bo thôi, bo này hơi xa đấy."  

Tạ Viễn Lâm gõ chữ đáp lại: Được rồi bảo bảo.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play