“Em ăn no rồi, anh tự ăn đi!”
Trần Viên Viên từ chối mấy lần đút ăn liên tiếp của Triệu Xuyên. Cái người này đúng là phiền quá đi mất, cứ đút hoài, đút mãi, đến nỗi cô còn chẳng chen được một câu, thật là đáng ghét!
Triệu Xuyên nhìn bảo bối nhỏ lúc nãy còn ngoan ngoãn, giây tiếp theo dường như đã giận dỗi, khiến anh hơi bối rối. Nghĩ lại từ lúc ngồi xuống bàn đến giờ cô ăn được mấy cái sủi cảo nhỉ? Trong đầu lướt nhanh một lượt ký ức, chỉ có sáu cái thôi, không phải là ít quá sao?
Phải nói thêm một câu khen cho Triệu Xuyên, trí nhớ của anh rất tốt, cái gì chỉ cần nhìn một lần là nhớ, nếu thấy chưa chắc thì nhìn thêm lần nữa là đảm bảo không sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT