Có điều nghĩ lại cũng thấy kỳ lạ rõ ràng đang giữa tháng tám, tiết trời đêm hẵng phải oi bức, vậy mà trong phòng của sư huynh lại lạnh lẽo như bước vào hàn băng, hàn khí phả ra tựa như có thể kết sương.
Tạ Khinh Phùng không thèm để ý tới hắn, chỉ lạnh mặt trở lại giường, vừa mới vén chăn chuẩn bị nằm xuống, phía sau đã có một bóng người lặng lẽ tiến lại gần.
“Sư huynh…” Trên người y còn vương hương thơm nhàn nhạt sau khi tắm, giọng nói nhỏ nhẹ, mang theo vài phần chột dạ lại vài phần gan lớn. Hắn bước lại gần, nhẹ nhàng đặt đầu gối lên giường, như đang thăm dò phản ứng, vừa dè dặt vừa không biết xấu hổ..
Tạ Khinh Phùng trong lòng lập tức dâng lên cảm giác chẳng lành, trực giác mách bảo tên này lại sắp hỏi ra điều gì đó mặt dày vô sỉ. Quả nhiên, chưa kịp mở miệng từ chối, Quý Tắc Thanh đã ngẩng đầu, mắt long lanh như sao, nhẹ giọng hỏi: “Đêm nay… có thể cùng sư huynh ngủ chung một giường không?”
Tạ Khinh Phùng suýt nữa bị chọc cười thành tiếng.
Hắn nghi ngờ sâu sắc cái người mang vẻ ngoài đoan chính, nội tâm trầm tĩnh kia, chẳng lẽ đã bị người đoạt xá? Nếu không thì sao vừa vào Kiếm Tông chưa được mấy ngày đã biến thành một tên mặt dày đoạn tụ như thế này?
Hắn nghiêng đầu nhìn thiếu niên trước mặt, đáy mắt hiện lên tia giễu cợt, môi khẽ nhếch tạo thành một nụ cười nhàn nhạt, lạnh lẽo mà mang theo vài phần trào phúng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT