Nhược Kiều đứng trên cầu thang nghe cuộc trò chuyện đó của đám Tống Tề Tân Phong cô nực cười nghĩ thầm " Mơ mới tán đổ được bà" Cô nghe tiếng bước chân xà dần thì cũng từng bước đi xuống cầu thang vừa đi vừa lẩm nhẩm khúc nhạc mà cô đang nghe gần đây.

Giang Mẫn đi với đám Tống Tề ra tới cổng trường thì kêu đám bạn mình đi trước còn cậu có chút việc, đám Tống Tề nghe vậy cũng không suy nghĩ nhiều liền một mạch đi về, Giang Mẫn đứng ở trước cổng trường như đợi ai đó hồi lâu sau anh thấy xa xa có một dáng người mảnh ngảnh đang bước ra từ trường, anh thấy cô vừa đi vừa cười cười như có chuyện gì đó rất vui. Thấy cô ra cổng trường thì anh dựa vào tường nói với Nhược Kiều:

" Đợi chút"

Đáp trả lại câu của anh là sự hờ hững rõ rệt với một cái liếc mắt của Nhược Kiều rồi cô đi thẳng không quay đầu nhìn anh lấy một lần, lúc này Giang Mẫn như có cảm giác làm ngơ trong người khó chịu vô cùng tận. Nhược Kiều vừa đi vừa nghe bài hát trong tai nghe nghĩ tới cảnh trả thù được cho em gái nên cô đi về miệng lúc nào cũng cười

Về tới nhà Nhược Kiều nhận được tin nhắn wechat của Kỳ Kỳ:[ Kiều Kiều, tớ có chuyện này muốn nói!]

Nhược Kiều trả lời lại rất nhanh:[ Chuyện gì thế?] bên kia liền trả lời lại:[ Cha tớ sắp chuyển trường cho tớ vào Nhị Trung rồi] Nhận được tin này cô cảm thấy bất ngờ xen lẵng vui mừng:[ Tớ nhớ cậu thiếu điểm vào Nhị Trung mà? Sao bất thình lình chuyển vào đây được thế?] Kỳ Kỳ trả lời lại:[ Cha tớ góp ít tiền cho tớ vào trường này, vì thấy Cửu Trung môi trường học không tốt] Nhược Kiều nghĩ đúng là có tiền có quyền chuyện gì cũng làm được mà cô cũng vui mừng vì sắp học chung với người bạn thân này của cô, cô hỏi Kỳ Kỳ:

[ Khi nào cậu chuyển vào?]

[À, đầu kì 2 tớ chuyển vào, nhất định sẽ học chung lớp cậu!]

[ Được!]

Nhắn tin với Kỳ Kỳ một chút cô soạn quần áo đi tắm, cô bước vào phòng thì cô thấy Nhược Hạ đang ngồi trên bàn làm bài cô cũng không nhắc tới việc cô cho wechat cô cho Tân Phong vì sợ em mình la vì lần nào ai xin wechat của cô thì cô cũng lấy wechat của Nhược Hạ ra cho. Cô nằm xuống dưới tiếp tục viết tiểu thuyết, cô và em cô việc ai người ấy làm không ai nói chuyện với ai.

****

Đường phố đông đúc Giang Mẫn và đám bạn của cậu ta đi vào quán lẩu trò chuyện về trận đấu bóng rổ vừa rồi, đang nói thì Tống Tề lên tiếng:

" Con mẹ nó, Tân Phong mày làm cách nào xin được ưechat nữ thần thế? Lúc trước tao có xin wechat nữ thần mà bị từ chối thẳng!"

Tân Phong nghe bạn mình nói vậy thì cười đắc ý:

" Chắc do anh mày đẹp trai"

" Đẹp trai cái đầu lôi"

Tân Phong lại càn đắc ý thêm trêu Tống Tề:

" Không ấy thì mình xin wechat Nhược Hạ lớp mày đi"

Tống Tề nghe tới Nhược Hạ thì quát lớn:

"Xin cái đếch gì? cho con chị của nói kiếm tao nữa à?"

" Không phải ý mày à? muốn gặp lại con chị nó vậy mà"

Tống Tề suy nghĩ một chút rồi cũng gật gật đầu:

" Mày nói chí phải"

Nói xong Tống Tề quay qua Giang Mẫn nói:

" Anh Giang, anh thấy Nhược Hạ với Nhược Kiều ai xinh hơn?"

Lúc này Giang Mẫn đang ngồi lướt điện thoại nghe ai gọi tên mình hỏi mấy câu vớ vẩn liền trả lời thờ ơ một cái rồi lướt tiếp điện thoại, anh lướt điện thoại nhưng trong đầu luôn suy nghĩ về chuyện hồi chiều, tại sao Nhược Kiều làm ngơ anh rồi mấy cái biểu hiện cô đối với anh và cả đám bạn anh nữa khiến anh khá tò mò.

Lúc cả đám tính tiền đi ra quán lúc ấy cũng gần 10 giờ tối nên cả đám định đi net một chút rồi về, đang trên đường đi thì cả đám bắt gặp đám Lục Minh đang đứng hút thuốc ở trước cửa tiệm net. Đám của Lục Minh có đầy đủ chỉ thiếu Nhược Kiều do cô từ chối sợ đi khuya da mặt xấu nên ở nhà, lúc này Kỳ Kỳ đang mặc quần đùi jean với áo hoodie đội mũ đang ngậm kẹo mút thì thấy đám của Giang Mẫn đang đi tới, lúc này cả đám cũng thấy nhóm của Lục Minh nên Tống Tề khựng lại một chút, Giang Mẫn  Tân Phong Khúc Đông thấy Tống Tề khác lạ nên tò mò hỏi:

" Sao vậy lão Tống?"

Tống Tề nghe Khúc Đông hỏi vậy thì gục mặt xuống núp sau 3 đứa bạn mình, ba người Tân Phong Giang Mẫn Khúc Đông thấy bạn mình vậy thì cũng hiểu hiểu nên ngước mắt nhìn đám Lục Minh, Lục Minh cũng nhận ra được Tống Tề đang núp sau bạn mình thì cười khẩy lớn giọng nói:

" Sợ à?"

Cả đám Giang Mẫn nghe giọng cũng Lục Minh thì cũng định làm ngơ nhưng Trần Uyển phía sau Kỳ Kỳ đi từ từ tới, cô mặc áo thun rộng phối với quần ống loe miệng đang ngậm cây kẹo mút nét mặt nửa cười nửa không:

" Trùng hợp ha?"

Nói xong cả đám Lục Minh cũng không muốn kiếm chuyện nên quay người đi, Tống Tề thấy đi hết thì cũng đi ra đám bạn của mình, rồi nói:

" Đám đó lúc trước chặn đường tao đấy, không biết nay ăn trúng cái gì mà gặp phải bọn này"

Lúc này Khúc Đông lên tiếng:

" Nãy bây có thấy 2 đứa con gái nãy không?"

Tân Phong mới gật đầu lia lịa, Khúc Đông nói tiếp:

" Dáng đứa nào cũng ngon, mặt cũng đẹp nữa"

Tống Tề nghe vậy thì nói:

" Tao kể bây đấy, gu của tao là nhỏ mặc hoodie đấy" Tống Tề nói tiếp: " Không biết nay sao có 2 đứa hôm bữa chặn đầu xe tao là 3, nhỏ cầm đầu nhìn ngon hơn hai đứa này nhiều"

Khúc Đông nghe vậy thì vô cùng tò mò, Giang Mẫn nãy giờ không lên tiếng thì lúc này anh cất tiếng:

" Tống Tề, mày quấy rầy Nhược Hạ vài lần nữa xem, tao muốn biết đứa cầm đầu là ai"

Tống Tề nghe vậy thì la lớn:

" Mày bị điên à? tao quấy rầy Nhược Hạ đám đó kiếm mỗi tao à?"

Giang Mẫn nghe vậy thì nói tiếp:

" Cả đám!" Anh nói xong thì đi vào tiệm net trước bỏ ba người họ còn lại, anh cũng không hiểu tại sao lại kêu Tống Tề quấy rầy Nhược Hạ anh cũng không hiểu sau lại tò mò ai là người cầm đầu nhóm của Lục Minh

*****

Hôm sau sáng sớm trời đã đen mù mịt chuẩn bị cho một trận mưa lớn ở thành phố C, ai nấy đều vội vã xách cặp đến trường ai thấy thời tiết xấu cũng mặt mài ủ rủ không vui, Nhược Kiều cũng không ngoại lệ  buổi sáng trước khi đi ra khỏi nhà bà Trần đã dặn hai đứa con gái nhớ mang theo ô vì sắp có một trận mưa lớn nhưng lúc đó Nhược Kiều sợ đến trường trễ đã quên lấy theo ô, nên cô đành phải ngồi xe bus đến trường.

Nhược Kiều đang ngồi trên chuyến xe bus đến trường nhìn ra cửa sổ đang bị hơi nước làm mờ, thời tiết xấu cũng làm cho tâm trạng của cô cũng xấu đi thẳng, chuyến xe bus cũng đã dừng ở trạm trường học của cô, lúc cô xuống trạm thì trời cũng mưa lớn nên cô trú tạm ở trạm xe bus một chút, tiếng chuông vào lớp cũng đã reo mưa càng lúc càng lớn Nhược Kiều còn đang trú mưa ở trạm xe bus cô thấy chuông vào học đã reo nên cô càng bực thêm, cô mở wechat Lục Minh ra:[ Đi net không?]

Lục Minh:[ Giờ này?]

Nhược Kiều:[ Đúng]

Lục Minh:[ Cô không đi ở học trường Nhị Trung gì đó à?]

Nhược Kiều:[ Trốn]

Lục Minh:[ Được ]

*****

Mưa càng lúc càng lớn Giang Mẫn đang đạp xe đến trường thì bị trận mưa đổ xuống làm cho ướt một phần áo, anh đạp nhanh trú mưa ở một gốc cây lớn ven đường trùng hợp chỗ anh trú mưa ngang với trạm xe bus đến trường, anh thấy Nhược Kiều trong bộ đồ đi học tóc buộc đuôi ngựa đang đứng ở trạm xe bus, anh nghĩ cũng trú mưa như anh. Anh trú mưa một chút thì thấy cơn mưa nhỏ từ từ giờ chỉ còn mưa bùn nên anh quyết định đạp xe thẳng vào trường, anh nhìn qua cô thì vẫn thấy đứng yên bấm điện thoại ở đó không có ý định vào trường, anh để ý Nhược Kiều mấy ngày nay thấy cô gái này rất lạ anh đứng quan sát cô một chút thì cũng quyết định đạp xe vào trường.

Nhược Kiều đứng trú mưa ở trạm xe bus đang đợi Lục Minh đến đón, một lát sau cô nhận được wechat của Lục Minh:

[ Cô nương ơi, xin lỗi cô nhiều nhé trường tôi giám thị đang kiểm tra đột xuất không trốn ra được!]

Nhược Kiều thấy Lục Minh nói vậy thì cũng ủ rủ không trả lời anh, mưa cũng bớt đi dần nên cô liều chạy thẳng vào trường. Tới trường tuy quần áo không ướt nhưng đã bị giám thị trường bắt vi phạm đi trễ. Sáng nay cô đã bị mắc mưa còn thêm bị giám thị bắt vi phạm nên cô bực bội không có chỗ chút giận, mặt đầy sát khí bước vào lớp. Ngồi vào chỗ mình Tân Phong thấy cô đi trễ cũng có ý định trêu:

" Nhược Kiều, cậu cũng đi trễ à?"

Nhược Kiều nghe tiếng kế bên mình hỏi dù trong lòng bực bội không có chỗ xả giận nhưng cô cũng quay qua mỉm cười với Tân Phong, cô muốn mọi người trong trường thấy cô là một đứa con gái ngây thơ trong sáng, là một ánh nguyệt quang, là một cô nàng không dính bụi trần. Tân Phong thấy cô mỉm cười với mình như vậy thì trong lòng vui sướng anh cũng không biết sao, chỉ cần thấy Nhược Kiều mỉm cười với mình là anh muốn che chở, bảo vệ cho cô.

Tiết học cuối của ngày ai trong lớp cũng ủ rủ nằm bệt trên bàn vì mệt mỏi, lão Hồ đứng trên mục giảng gõ gõ vào mặt bảng nói:

" Cả lớp thầy có một thông báo, học hết năm lớp 10 các em sẽ được sắp xếp lớp lại dựa theo điểm thi cuối kì 2"

Cả lớp nghe lão Hồ thông báo ai cũng hứng hỡ, Nhược Kiều cũng không ngoại lệ cô muốn thi chung lớp với Nhược Hạ để dễ bảo vệ em gái mình hơn, bảo vệ dưới danh nghĩa bạn bè.

Tan học, Nhược Kiều định đi bộ về nhưng thấy trời mới mưa xong trên đường còn nhiều vũng nước chưa rút hết, nếu đi bộ thì làm bẩn đi đôi giày của cô, vì thế cô đành ngồi xe bus về, trên xe bus cô nhận được tin nhắn của Kỳ Kỳ:[ Kiều Kiều à, hồ sơ chuyển trường của tớ có chút vấn đề chắc phải qua lớp 11 tớ mới chuyển được]

Nhược Kiều:[ Sao vậy? nếu lên 11 mới chuyển thì còn gần tới 7 tháng nữa đấy]

Kỳ Kỳ:[ Thì đấy, bà đây đang bực bội này]

Nhược Kiều:[ Qua bên đây lẹ với tớ đi, bên đây tớ không có ai chơi cả]

Lam Thư cũng được Nhược Kiều xem là bạn nhưng cũng không mấy thân thiết mà tâm sự chuyện đời tư, chỉ có Kỳ Kỳ với Trần Uyển là Nhược Kiều mới thân mà tâm sự đời tư với bọn họ, Trần Uyển thì học ở Thất Trung gia đình cũng thuộc dạng khá giả nhưng không bỏ tiền ra cho Trần Uyển chuyển trường vì cái suy nghĩ cổ hủ " Con gái học nhiều làm gì?" còn gia đình của Kỳ Kỳ thì khác thương yêu con gái mình, bỏ số tiền lớn để cho Kỳ Kỳ vào Nhị Trung học.

Về đến nhà cô thấy Nhược Hạ đang ngồi làm bài tập trên bàn không có gì khác thường cứ tưởng là Tống Tề không quấy rầy em mình nữa nên cũng yên tâm. Cô tắm rửa xong thì hỏi em mình:

" Nhược Hạ, chị định đi làm thêm"

Nhược Hạ:" Làm thêm? chị còn đi học mà?"

Nhược Kiều:" Làm buổi tối ấy, tiền mẹ cho tiêu vặt chị tiêu không đủ"

Nhược Hạ:" Lỡ như mẹ biết thì sao?"

Nhược Kiều nghe tới mẹ thì ủ rủ:" Thì đấy, nhưng mà em giáu giúp chị được không?"

Nhược Hạ:" Em cũng sợ em phát hiện lắm"

Nhược Kiều:" Không sao đâu, chị làm về sớm mà"

Nhược Hạ muốn từ chối cũng không được giấu giúp chị thì sợ mẹ phát hiện nên đang khó xử. Nhược Kiều thấy em mình như vậy thì nói tiếp:" Chị xin vào một cửa hàng tiện lợi gần nhà, nữa chị nói với mẹ là ở trường học thêm là được, em yên tâm đi" Nhược Hạ nghe thấy chị mình nói vậy cũng gật đầu rồi tiếp tục làm bài tập.

****

Hôm sau tan học cô xin được vào cửa hàng tiện lợi gần trường, cửa hàng tiện lợi này nằm ngang trường  không quá to nên dễ trông coi. Ông Chu là chủ cửa hàng tiện lợi lúc đầu không định nhận Nhược Kiều vào làm vì thấy cô còn nhỏ tuổi, nhưng nhìn gương mặt xinh xắn của cô thì thích hợp cho việc thu ngân, nên cũng kêu Nhược Kiều ngày mai vào làm ở vị trí thu ngân, Nhược Kiều được nhận vào làm thì cũng vui mừng chạy nhanh về nhà.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play