Bắt gặp ánh nhìn đó cô cũng không sợ hãi gì mà trừng mắt với cậu ta một cái rồi quay người bỏ đi, lúc này Giang Mẫn cảm thấy khó hiểu vì sao cô mới vào mà nhìn chầm chầm đám bạn mình rồi còn trừng mắt với cậu ta nữa nên Giang Mẫn mới quay qua hỏi cả đám:
" Bọn mày có làm gì đắc tội ai không?"
Cả đám nghe Giang Mẫn nói vậy thì xôm xao lên:
" Anh Giang, sao tự nhiên anh hỏi vậy? có chuyện gì à?"
Giang Mẫn nghe cả đám nói vậy thì cũng không kể dụ của Nhược Kiều mà tiếp tục ăn cơm.
****
Chuông reo tan học Nhược Kiều nhanh chân chạy về nhà trang điểm sửa soạn biến thành một người khác, cô lấy một cái khẩu trang đeo vào nhìn trong gương, trong lòng cô tự nghĩ khó ai mà biết cô là nữ thần của trường Nhị Trung, cô càng nghĩ càng vui vì sắp rửa hận cho em mình nên tranh thủ chạy ra điểm hẹn đám Lục Minh, hôm qua khi về cô có kêu cả đám điều tra nhà của Tống Tề để chặn đường cậu ta, lúc này địa chỉ nhà điều có chỉ cần Tống Tề trở về là hành động, cả đám kéo nhau núp ở đầu con đường nhà Tống Tề đợi, tầm một tiếng sau thì cả đám nghe tiếng xe đạp chạy từ từ lại thì nhìn ra thì thấy Tống Tề đang chạy xe đạp chuẩn bị vào con đường.
Lúc này Lục Minh mới kêu cả đám ra chặn đường Tống Tề, Lục Minh nói lớn:
" Con mẹ mày, mày chọc ai?"
Lúc này Tống Tề mới hoảng hồn nhìn cả đám Lục Minh rồi mới chậm rãi trả lời:
" Mấy anh là ai? chặn đầu xe tôi có việc gì?"
Nhược Kiều đi từ từ trong đám đi lên, tay phải cầm một cây gậy chỉ thẳng mặt Tống Tề:
" Mày chọc ghẹo em gái tao lần nữa là đếch có chân mà đi học đâu thằng chó"
Tống Tề nhìn người con gái trước mặt này cao tầm 1m7 tóc thoả ngang vai mặc quần đùi áo thun lúc cầm gậy chỉ vào anh thì anh thấy vòng eo nhỏ nhắn lộ một nửa ra ngoài trang điểm rất đậm dù Nhược Kiều có đeo khẩu trang thì Tống Tề cũng nhận ra cô gái trước mặt trang điểm rất tinh xảo nhìn thôi cũng biết một mĩ nhân.
Lúc này Tống Tề mới trả lời:
" Tôi làm gì em của các anh chị? mà chặn đường tôi?"
Lúc này Trần Uyển nghe Tống Tề giả ngây thơ thì bực tức đi lên đá thẳng vào xe đạp của anh rồi quát:
" Đ** mẹ mày, mày nói không làm gì tiếng nữa xem? xem chị mày đánh chết mày tại đây không?"
Lúc này Nhược Kiều thấy phản ứng của Trần Uyển vậy thì kéo cô lại để cô sau lưng rồi bước một bước đứng trước mặt Tống Tề:
" Lần này bọn tao cảnh cáo, lần sau tao nghe em gái tao nói gì tới mày nữa thì mày đếch yên đâu"
Cô nói xong thì quăng mạnh cây gậy trong tay rồi từ từ đi lại đám Lục Minh, Kỳ Kỳ thấy Tống Tề hoảng sợ vậy mà thích thú bước lại trêu chọc, Kỳ Kỳ lấy tay vỗ nhẹ nhẹ vào mặt của Tống Tề một hai rồi cái nói:
" Lần này bọn chị tha cho mày, lần sau chọc đứa khác đi, đừng chọc chúng em con nhỏ đó"
Cô vừa nói vừa chỉ vaof Nhược Kiều đang đi xa rồi nói tiếp:
" Em thử chọc chị thử xem, chị thích bị chọc lấy đấy nha"
Kỳ Kỳ vừa nói vừa cười mỉm nụ cười của cô có đồng tiền ai nhìn cô cười cũng bị thu hút. Tống Tề nhìn cô gái đang nói chuyện với mình này vừa trêu vừa thật khiến cho anh càng chú ý thêm cô gái này.
Giải quyết xong thì cả đám mới rời khỏi chỗ đó rồi Nhược Kiều kéo khẩu trang xuống thở hổn hển, Lục Minh đi lại nhìn cô không nói gì Nhược Kiều thấy Lục Minh vậy thì cũng không đếm xỉa gì rồi nói lớn:
" Anh em giúp tớ một chuyện này, tớ bao mọi người ăn đồ nướng!"
Cả đám nghe vậy đều hứng hỡ đi theo Nhược Kiều, lúc vào quán nướng thì Trần Uyển nhìn Kỳ Kỳ nói:
" Haizz, chị Kỳ Kỳ của chúng ta nhắm đến cậu nhóc đấy rồi"
Trần Uyển vừa nói vừa cười, Kỳ Kỳ nghe vậy thì liếc Trần Uyển một cái rồi trả lời:
" Sời, thằng đó nhìn còn non tơ ai mà thèm!"
Trần Uyển cười khủn khỉn:
" Non tơ? Cậu bằng tuổi thằng nhóc đó đấy vậy nó non tơ vậy cậu non gì?"
" Chị đây hơi bị chính chắn đấy nhá, cô mà lo cho thân cô đi kìa, ế sắp thành bà già rồi"
Trần Uyển nghe Kỳ Kỳ chê mình thì bực nhọc trả lời:
" Tớ đang đợi Nhược Hạ mở lòng đấy"
Nhược Kiều nghe Trần Uyển nhắc tới tên em mình thì cười cười nói với Trần Uyển:
" Em tớ không thích con gái"
Cả đám nghe vậy thì cười ồ lên Trần Uyển cũng cười lớn. Ăn xong cũng gần 11 giờ nên ai về nhà nấy, cô về nhà thì thấy cha mẹ đã ngủ cô thì chạy lẹ vào phòng không phát ra âm thanh nào, vào đến phòng cô kể cho Nhược Hạ nghe:
" Hạ Hạ, chị trả thù cho em rồi đấy"
" Em không biết lúc đó đâu, cái thằng Tống Tề lúc đấy muốn tè ra quần haha"
Nhược Hạ nghe vậy càng vui hơn đáp lại:
" Chị của em là số 1, vậy từ mai Tống Tề không còn quấy rầy em nữa phải không?"
" Chính xác, cậu ta mà còn quấy rầy em nữa thì thì chết chắc"
Cả hai cười khúc khít một hồi thì cũng đi ngủ, hôm sau đến trường cô lại càng vui hơn hôm qua cô vào lớp giải bài tập môn vật lí trong trạng thái vui vẻ, trong lớp thấy cô vui vẻ vậy thì càng mê vẻ đẹp của cô hơn, vẻ đẹp nhẹ nhàng ngây thơ miệng cười mỉm ai nấu đều bị siêu lòng, Tân Phong thấy cô cười cười làm bài vậy thì cũng mỉm cười theo.
Trong 5 phút chuyển tiết Lam Thư có quay xuống nói chuyện với Nhược Kiều:
" Kiều Kiều, cậu biết không cái chàng trai Tống Tề chung đám với Giang Mẫn ấy, hôm qua bị 1 đám người chặn đầu xe"
Nhược Kiều nghe Lam Thư kể thì cũng khá bất ngờ vì thông tin lang nhanh như vậy, Nhược Kiều định trả lời thì Tân Phong kế bên mở miệng
" Cậu biết gì mà nói?"
Lam Thư thấy Tân Phong phản ứng vậy thì cười khẩy:
" Cả trường đồn ầm lên rồi kìa"
Nói xong Lam Thư quay đầu lên không nói chuyện với Tân Phong tiếp, Nhược Kiều thấy vậy thì cũng không nói gì cười cừoi làm bài tiếp. Tới giờ nghĩ trưa cô lại bị Lam Thư kéo xuống căn tin ăn, cô vừa ăn vừa nói chuyện với Lam Thư thì nghe ồn ào quen thuộc đó là đám của Tống Tề, cô nghe Tân Phong cười lớn chọc Tống Tề
" Chọc em gái nào mà để bị người khác chặn đường vậy anh trai?"
Tống Tề bị chọc vậy thì gương mặt hập hực như bốc lửa quát:
" Mày biết đếch gì? Tao nhớ là đếch có chọc con nhỏ nào"
" Mày nhớ kĩ xem chứ sao tự nhiên người ta chặn đầu xe mày"
" Thật đấy, tao nhớ không chọc ai"
Hồi lâu sau Tống Tề mới nhớ lại hành động của mình với Nhược Hạ rồi kể với đám bạn:
" Từ từ, hình như tao nhớ có, mấy hôm trước tao có chọc một đứa"
Cả đám nghe vậy thì xôm xao lên, Tống Tề nói tiếp:
" Tao có giấu mấy cuốn sách với tập của nhỏ đó"
Lúc này trong đám đó mới hỏi ai thì Tống Tề mơiz nhàng nhẹ nói:
" Nhược Hạ"
Lúc này cả đám mới hiểu ra là người chặn đầu xe của Tống Tề là ai, Tống Tề nói tiếp:
" Con mẹ nó, nhìn con nhỏ Nhược Hạ hiền hiền vậy mà con chị nó chiến thật đấy"
Lúc này Tân Phong lên tiếng:
" Chiến cái gì? bị chặn đầu mà còn tâm trạng để ý con gái người ta à?"
Tống Tề nói lại:
" Mày không hiểu đâu, đứa cầm đầu băng đó nhìn đúng chuẩn gu tao đấy. Đùi thon, eo nhỏ, vòng nào ra vòng đấy"
" Sao mày biết"
" Tại hôm qua đứa cầm đầu đấy mặc đồ đúng sexy nhìn thôi tao nóng hết cả người. Tiếc cái là nhỏ đấy đep khẩu trang không thấy được mặt"
Nhược Kiều nghe vậy sửng người vì không biết hôm qua mình mặc đồ như vậy là sexy đối với con trai nên cảm thấy ngại ngùng cuối mặt. Cô lại nghe bàn bên kia nói tiếp:
" Không chỉ mỗi đứa cầm đầu thôi đâu còn có 2 đứa khác nữa. 2 đứa này không đeo khẩu trang thấy được mặt"
Lúc này cả đám đó lại xồn xào lên tiếp:
" Sao sao 2 nhỏ đó mặt như nào?"
" Xinh không? Bằng nữ thần trường mình không?"
" Không bằng nữ thần trường mình nhưng mà không thua kém gì đâu"
" Đệt mẹ nghe mày nói thế tao cũng muốn xem mặt 3 đứa đó quá đấy"
Lúc này có đứa nói lớn:
" Giờ lên chọc con nhỏ Nhược Hạ đó tiếp đi? Chắc là chị nó ra mặt nữa xem"
Nghe tới đây Nhược Kiều như có ai đó đốt cháy cơ thể cô, cô quay đầu nhìn chầm chầm đám Tống Tề trừng mắt với bọn họ, đúng lúc cô đang trừng mắt thì cô lại bị một ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô, ánh mắt này khiến cô đợt này có chút sợ hãi nên gục mắt xuống ăn tiếp.
Bên đám bạn bên đây đang xôn xao thì giọng nói Giang Mẫn cất lên:
" Bọn mày bớt lại đi, một lần chưa tởm à?"
" Anh Giang à, nghe thằng Tống Tề nói em cũng muốn xem mặt 3 người đứa đó quá"
Giang Mẫn trầm mặt như đang suy nghĩ điều gì đó rồi đứng lên mua nước rồi về lớp, cả đám cũng không biết Giang Mẫn làm gì cũng giải tán.
Học xong tiết của lão Hồ là chuông tan học reo, cả lớp ai cũng xách cặp về nhà lẹ vì trời đang chuẩn bị mưa, còn cô thì ở lại lớp trực vệ sinh cùng với vài người trong lớp tầm 30 phút sau cô mới ra khỏi lớp. Bước xuống cầu thang dẫn ra nhà xe thì cô nghe có giọng nói của một bạn nữ:
" Cậu cho tớ xin wechat được không?"
Nghe tới đây Nhược Kiều mới ngẩn người đi chậm chậm đi xuống cầu thang vì đi nhanh làm cho hai người họ ngại vừa suy nghĩ tới đó thì cô nghe giọng nói trầm thấp:
" Xin lỗi, điện thoại hết pin"
Nhược Kiều nghe câu từ chối giả trân vậy mà cũng nói ra được, cô nghe tiếng từ chối xong thì nghe tiếng bước đi, cô nghĩ cả hai đều đi rồi nên cô bước nhanh xuống, vừa xuống tới hành lang thì cô bất ngờ vì có một nam sinh đang đứng dựng lưng vào tường ở đó, cô nhận ra đó là Giang Mẫn người mà Lam Thư hay nhắc tới cô nhiều lần, cô thấy vậy thì dừng lại một chút rồi mới từ từ bước xuống hành lang, khi đi ngang cậu ta thì có liếc nhìn một cái rồi xoay người chạy thật nhanh về nhà.
****
Hôm sau như mọi ngày em đi học trước chị đi học sau cả trường không có ai biết 2 người họ là chị em sinh đôi, nên cũng không bận tâm thân phận người chị này của Nhược Hạ. Nếu cô bị phát hiện thì mọi người điều biết cô là nữ ác cầm đầu băng đảng chặn đầu xe Tống Tề. Nên cô muốn giấu đi sự việc đó. Trong lúc cô đang suy nghĩ đi lên cầu thang thì có một bóng cao lớn chặn cô lại, cô ngước mắt thì Giang Mẫn đang chặn cô lại ở cầu thang, chỉ một mình cậu ta lúc này Giang Mẫn mới mở miệng:
" Nghe lén người khác nói chuyện vui không?"
Lúc này Nhược Kiều nhêu mặt khó hiểu nhìn Giang Mẫn, im lặng một hồi cả hai không nói gì thì cậu ta tiếp tục nói:
" Tôi hỏi cậu nghe lén người khác nói chuyện vui không?"
Lúc này cô mới nhớ ra chuyện tan học cầu thang hôm qua, cô mới giả bộ chậm rãi nói:
" Cậu nói gì tớ không hiểu"
Lúc này Giang Mẫn cười khẽ rồi tiếp tục nói:
" Chối à? "
Lúc này Nhược Kiều mất kiên nhẫn nên mỉm cười với Giang Mẫn một cái rồi nói:
" Tớ không hiểu cậu nói gì cả, phiền cậu cho tớ đi lên"
Giang Mẫn thấy cô mỉm cười với mình, một nụ cười ấm ấp như ánh sáng làm cho Giang Mẫn cứng người không nói được gì hết, ấy vậy mà nhìn Nhược Kiều từ từ đi qua mình. Giang Mẫn bực bội vì nhiều lần bắt gặp ánh mắt chầm chầm của Nhược Kiều rồi những là trừng mắt với anh, anh khó hiểu tại sao cô như vậy nên hôm nay anh định vì chuyện này mà bắt chuyện với cô, mà lúc nãy vừa nói được mấy câu thì bị nụ cười của cô ấy làm cứng miệng nên anh bực bội trong lòng.
Thời gian cứ thế trôi qua cũng tới kỳ thi tháng mà lão Hồ nhắc tới trước đó, điểm của Nhược Kiều cũng trung bình không cao không thấp nên cũng ngồi lại vị trí cũ, Tân Phong khômg hiểu sao điểm cũng ngang cô nên cả hai tiếp tục ngồi kế, lúc này Tân Phong lấy đầu bút đụng nhẹ vào cánh tay của Nhược Kiều, cô quay qua nhìn Tân Phong thì thấy anh cười cười với mình cô nhíu mài quay lại tiếp tục làm bài vật lí tiếp, kế bên Tân Phong tiếp tục lấu đầu bút chạm nhẹ cánh tay của Nhược Kiều tiếp cô quay qua hỏi:
" Cậu có chuyện gì à?"
Tân Phong nghe cô hỏi vậy thì cười khúc khít nói:
" Không có chuyện gì"
Cô nghe anh nói vậy thì cũng quay người tiếp tục làm bài, Tân Phong kế bên lại dùng đầu bút chạm vào cánh tay của Nhược Kiều lúc này cô bực tức quay qua:
" Chuyện gì?"
Tân Phong nghe vậy thì cười mỉm rồi lấy điện thoại ra đưa trước mặt cô:
" Cho tớ xin wechat được không?"
Nhược Kiều nghe vậy thì cũng không trả lời quay người làm bài tiếp, lúc này Tân Phong vừa đưa điện thoại trước mặt cô vừa dùng đầu bút chạm vào cánh tay cô, lúc này cô mới từ từ ngẩng đầu lên nghĩ trong bụng sẽ đưa wechat của Nhược Hạ cho Tân Phong vì cô biết tính của Nhược Hạ sẽ không bao giờ kết bạn wechat với người lạ. Cô từ từ mở điện thoại lên đưa mã wechat của Nhược Hạ cho Tân Phong, cậu ta thấy Nhược Kiều đưa mã thì gương mặt hứng hỡi miệng cười khút khít quét xong còn nói với Nhược Kiều:
" Về nhớ chấp nhận tớ đấy nhé"
Nhược Kiều nghe vậy cũng gật đầu trong bụng cô cười thầm vì ba đời Nhược Hạ cũng không chấp nhận. Buổi học cũng kết thúc hôm nay bầu trời lại tiếp tục chuẩn bị mưa, hên là hôm nay cô có đem theo ô cô chậm rãi đi xuống cầu thang cô định qua rủ Nhược Hạ về chung vì lâu quá không về với đứa em này của mình với cô cũng nghĩ sắp mưa nên ai không để ý chuyện hai người đi chung. Qua lớp của Nhược Hạ thì thấy lớp cô đã về nên cô định đi thẳng xuống cầu thang lớp Nhược Hạ để về, vừa chuẩn bin bước tới cầu thang thì cô nghe tiếng quen thuộc:
" Sao mày có được wechay của nữ thần vậy?"
" Xin thôi"
" Mày làm cách nào thế chỉ tao đi "
" Mày hỏi làm gì, xem tao tán đỗ nữ thần bạn cùng bàn này"