Ngày khai giảng năm học mới đã đến cũng là ngày đánh dấu của một kì nghĩ hè năm lớp 9 của hai chị em Nhược Kiều và Nhược Hạ. Điểm thi tuyển sinh của hai chị em khá tốt nên được vào trường Nhị Trung là một ngôi trường bao nhiêu  học sinh ao ước được học tại đây Nhược Kiều và Nhược Hạ không khác gì mấy điều ao ước được học ngôi trường này, nên ngày khai giảng hai chị em đã háo thức chuẩn bị kỹ càng cho ngày khai giảng này.

7 giờ 30, Nhược Kiều Và Nhược Hạ được ông Nhược lái xe đưa hai chị em đến trường để dự buổi khai giảng, sau khi đưa hai chị em đến trường thì ông Nhược cũng lái xe đi làm còn hai chị em nắm tay nhau bước vào trường. Khi hai chị em bước vào trường thì nhận được những ánh mắt xung quanh nhìn vào hai chị em nên Nhược Hạ khá ngại ngùng còn Nhược Kiều thì ngẩng đầu đi trước kéo tay Nhược Hạ đi sau. Nhược Kiều không suy nghĩ gì nhiều chỉ nghĩ hai chị em họ quá xinh đẹp nên nhiều người nhìn cũng không sao, còn Nhược Hạ hiền lành tự ti thì nghĩ bọn người họ nhìn hai người là đang dò xét nên cảm thấy ngại ngùng.

Sau một buổi ngồi dưới sân trường nghe thầy hiệu trưởng và ban giám hiệu giới thiệu về ngôi trường nội quy và thông tin về trường thì cũng đến lúc hai chị em đi nhận lớp, vì điểm của Nhược Hạ cao hơn điểm của Nhược Kiều nên được xắp vào lớp 2C còn Nhược Kiều thì được xắp vào lớp 5C, lớp 1C và lớp 2C được coi là lớp chọn của trường nên Nhược Hạ cũng rất vui khi được xắp vào lớp này cũng rất buồn khi không được học chung với chị gái mình, còn Nhược Kiều thì thấy không yên tâm về người em nhúc nhát hiền lành này của mình nên thấy khá lo lắng.

Khi chuông cửa reo lên thì lão Hồ cũng bước vào lớp và giới thiệu về mình: " Chào các em, Thầy là Thầy Hồ từ nay sẽ chủ nhiệm lớp 5C của các em" Lão hồ vừa nói hết câu thì có vài học sinh ở dưới thở dài vì nghe nói các anh chị khoá trên nói lão Hồ này khó khăn nghiêm túc, lão Hồ nghe tiếng thở dài thì sắc mặt trở nên khó coi liền lấy cuốn sách gõ lên mặt bàn vài tiếng rồi nói tiếp: " Thầy đã giới thiệu bản thân mình xong rồi vậy thì tới các em giới thiệu một chút về mình đi" Cả lớp nghe vậy thì có một số bạn nữ ngại ngùng nhìn qua nhìn lại, cả lớp đang im lặng thì có tiếng phát ra từ một gốc dưới lớp phát lên: " Em, em giới thiệu trước" tiếng phát ra đó là của một bạn nam đang ngồi dưới gốc lớp ngẩng cao đầu lên nói chuyện, lão Hồ thấy vậy thì mời anh đứng lên giới thiệu về mình:" Mình tên là Tân Phong, Tân trong tươi mới, Phong trong mát mẻ. Trước mình từng học trường cấp 2 số 3 rất hân hạnh được làm quen với cả lớp" Nhược Kiều thấy Tân Phong đứng lên giới thiệu thì khá bị thu hút bởi vẻ bề ngoài của anh, một chàng trai có gương mặt ngây thơ trong sáng của anh.

Lão Hồ nghe anh giới thiệu xong thì cũng gật đầu bảo anh ngồi xuống, cả lớp thấy vậy thì cũng bớt ngại ngùng từng người đứng lên giới thiệu về bản thân mình, Nhược Kiều cảm thấy giới thiệu này nhàm chán nên định không giới thiệu gì chỉ mong thời gian nhanh lên một chút để kết thúc buổi nhận lớp nhàm chán này, đang suy nghĩ thì bên tai nghe tiếng của lão Hồ:" Bạn nữ ngồi ở bàn số 4 dãy 1 em đứng lên giới thiệu về một chút về mình đi" Nhược Kiều bất ngờ vì cô đang ngồi ở vị trí mà lão Hồ vừa nhắc đến, cô nghe vậy thì cũng đứng lên nói:" Chào các bạn, mình tên Nhược Kiều, Nhược trong nhẹ nhàng, Kiều trong kiều diễm" chỉ với mấy chữ phát ra từ miệng của Nhược Kiều cũng thu hút những ảnh nhìn của cả lớp vì giọng nói thanh cao, có chút nhẹ nhàng, cả lớp quay qua nhìn cô thì bất ngờ với phong thái của một thiếu nữ mới lớn, gương mặt nhẹ nhàng, thanh tú, mái tóc được thất nơ thoả xoà bên vai thân người mảnh khảnh nhìn một chút ai cũng muốn che chở, lão Hồ nghe cô giới thiệu vậy cũng gật đầu bảo cô ngồi xuống.

Gần trưa buổi nhận lớp cũng kết thúc, cô dứng trước cổng trường đợi Nhược Hạ cùng nhau đi bộ về nhà, lúc Nhược Hạ đi ra thì Nhược Kiều có la cô vài câu rằng Nhược Hạ chậm chạp Nhược Hạ chỉ biết cười hì hì rồi kéo cô đi về nhà, trên đường đi người đi trước người đi sau, Nhược Hạ đi trước nói chuyện không ngừng nghĩ với cô nói về buổi nhận lớp thú vị ra sao, cô nghe vậy cũng chỉ mỉm cười, cô biết chỉ có cô ở bên thì Nhược Hạ mới có thể nâng động vui đùa như vậy không có cô ở bên thì Nhược Hạ chỉ biết im lặng không dám nói tiếng nào, nghĩ lại năm đó ở trường cấp 2 vì hai cô cũng học khác lớp nên Nhược Hạ bị các bạn nữ trong lớp bắt nạt cô lập cô vì ghen tị với cô được nhiều nam sinh trong lớp để ý vì vẻ đẹp với sự ngây thơ của cô rồi các nữ sinh bịa đặt cô rằng là cô thảo mai giả tạo nên từ lúc đó trong lớp các không còn ai nói chuyện với cô, có một ngày Nhược Hạ ở lại trực lớp với 3 bạn nữ khác sau giờ học, sau khi trực xong thì Nhược Hạ bị ba nữ sinh trong lớp chướng mắt nên ép cô vào tường chỉ trỏ nói những lời thô tục làm tổn thường rồi có một nữ sinh ra chủ ý khoá cửa lớp nhốt Nhược Hạ trong lớp, các nữ sinh khác nghe vậy thì có hơi sợ hãi vì sợ Nhược Hạ nói lên thầy cô, nữ sinh kia nghe vậy thì cười khẩy rồi nói:" Yên tâm đi, nó có nói thì nhà trường cũng không dám làm gì đâu, cha tao có góp vốn cho trường này mà" các nữ sinh kia nghe vậy cũng yên tâm làm theo lời nữ sinh kia nhốt Nhược Hạ trong lớp, lúc đó Nhược Hạ gào khóc xin lỗi họ dù không biết mình có lỗi gì. Lúc này Nhược Kiều cũng học xong đứng ở cổng trường đợi cô khoảng 2 giờ đồng hồ không thấy em mình đi ra nên lại lớp tìm, đi cách lớp của Nhược Hạ không xa thì cô nghe tiếng gào thét tiếng khóc nức nở của em mình trong phòng học, lúc này Nhược Kiều mới hoảng hốt chạy lại gần thì thấy Nhược Hạ bị nhốt trong phòng học khoá cửa lại, Nhược Kiều thấy vậy sốt ruột trấn an cô:" Nhược Hạ em bình tĩnh lại chị đi tìm bảo vệ" Lúc này lớp đáp trả trấn an của cô là tiếng khóc tiếng nức nở của Nhược Hạ.

Vì nhà cô không có tiếng nói nên không làm đuoejc gì mấy nữ sinh kia, sau đó bà Trần có nói lên chủ nhiệm của Nhược Hạ yêu cầu cho Nhược Hạ chuyển lớp, từ đó Nhược Hạ trầm tính ít nói chuyện với người lạ ngoài trừ Nhược Kiều với gia đình ra, nghĩ tới đây Nhược Kiều muốn bảo vệ chặt chẽ người em này của mình để không ai được bắt nạt em ấy. Về tới nhà bà Trần kêu 2 chị em rửa tay vào bàn ăn cơm, trên bàn ăn bà Trần hỏi hai chị em:" Kiều Kiều, Hạ Hạ à nay 2 con thấy trường mới tốt không?" Cô nghe vậy thì cũng gật đầu cho câu hỏi của bà Trần, bà Trần thấy vậy thì quay qua hỏi Nhược Hạ:" Hạ Hạ, nay con ở trường như nào? Có làm quen được với mấy bạn trong lớp không?" Nhược Hạ nghe bà hỏi vậy thì ngẩn đầu mỉm cười với bà " Dạ, bạn bè mới tốt lắm ạ trường cũng tốt lắm" bà Trần nghe con gái nói vậy thì cũng gật đầu rồi nói với Nhược Kiều:" Kiều Kiều, con ở trường nhớ chú ý đến em con đấy" Cô nghe vậy thì cũng gật đầu không cất tiếng trả lời nà Trần.

Ăn cơm tối xong hai chị em vào phòng, cô cất tiếng hỏi Nhược Hạ:" Hạ, nay trong lớp em như nào?" Nhược Hạ nghe chị mình hỏi vậy thì cũng quay người đáp:" Được lắm ạ, em có kết bạn được bạn cùng bàn của em" cô nghe em mình nói vậy thì cũng yên tâm một phần trong lòng rồi mở máy tính lên để viết tiểu thuyết, đây là nghề kiếm tiền sinh hoạt của cô tiền mà bà Trần cho cô thì cô lấy tiền đó mua đồ trang điểm áo váy này kia, còn tiền mà cô viết tiểu thuyết thì cô lấy để sinh hoạt vì mỗi tháng bà Trần cho hai chị em cô mỗi người được 500 tệ, không đủ để cô vừa sinh hoạt vừa mua đồ trang điểm. Trong căn phòng 2 giường hai chị em một người vừa viết tiểu thuyết, một người ngồi chơi với 2 bé mèo vô cùng yên tĩnh.

Ngày hôm sau là buổi học đầu tiên là ngày thay đổi chỗ ngồi 1 bàn thì 1 nam 1 nữ, vì Nhược Kiều ngủ quên nên xém tí là đến trường muộn Nhược Hạ đợi cô nên cũng xém muộn giờ, lúc chạy vào lớp thì cô bất ngờ vì lão Hồ đã đứng trên mục giảng cả lớp thì im lặng lắng nghe lão Hồ nói, lúc cô mở cửa ra thì lão Hồ xoay người lại thấy Nhược Hạ thì sắc mặt hạ xuống nói:" Nhược Kiều, ngày đầu mà em đã đi trễ rồi?" lúc này cô mới bình tĩnh lại, vừa thở vừa trả lời lão Hồ:" Thầy ạ, sáng nay cha em thức trễ nên đưa em đi học muộn ạ" cô bịa cái lí do vớ vẩn vì không dám nói sự thật với lão Hồ, cả lớp nghe cô nói vậy thì ai cũng cười rồ lên vì lí do khó chấp nhận được này của cô, lão Hồ nghe vậy thì mím môi rồi nói:" Em về chỗ ngồi đi, lần sau đừng đi trễ!" lúc này Nhược Kiều mới xoay người đi xuống thì thấy chỉ còn một chỗ kế bên cửa xổ, cô đi xuống đặt cặp lên bàn rồi lắng nghe lão Hồ nói tiếp cũng không để ý bạn cùng bàn kế bên đang nhìn cô mỉm cười khẽ.

Sau khi lão Hồ nói xong thì chuông cũng đã reo nên lão Hồ đi ra khỏi lớp, lúc này bạn cùng bàn kế bên mới cất tiếng nói với cô:" Bạn cùng bàn, ai nghe lí do đi trễ của cậu cũng tin hết đấy" nói xong người cùng bàn cười lên, hai người ngồi trên cô cũng quay người xuống nhìn cô cười, lúc này cô mới quay người qua nhìn chầm chầm bạn cùng bàn kia thì cô mới biết bạn cùng bàn của cô là Tân Phong hôm qua đứng lên giới thiệu đầu tiên, cô nhìn chầm chầm rồi mỉm cười với chàng trai kia một cái rồi gục đầu xuống bàn ngủ, lúc này Tân Phong thấy cô cười với mình thì khá bất ngờ vì lúc đầu anh định trêu chọc cô mà không ngờ cô lại cười với anh. Năm phút giải lao trước khi tiết học mới cũng hết, lúc này một giáo viên dạy toán bước vào thì lớp trưởng hô lên: " Cả lớp" tất cả học sinh điều đứng lên chào giáo viên mới bước vào, chỉ có Nhược Kiều còn đang gục mặt xuống bàn đang ngủ giáo viên quan sát một hồi thì ánh mắt cũng dính lên người của Nhược Kiều, Tân Phong thấy vậy thì quay qua khều nhẹ Nhược Kiều, cô đang gục mặt trên bàn thì có cảm giác ai đó khều mình thì cũng ngẩn đầu lên thì bắt gặp ánh mắt như hổ rình mồi của giáo viên đang nhìn mình thì cũng đứng bật dậy chào.

Tới giờ ra chơi cô định qua lớp Nhược Hạ rủ cô xuống căn tin ăn cơm, trên đường đi cô nghĩ mới ngày đầu đi học mà lại gây ấn tượng xấu với 2 giáo viên mà trong đó còn là một giáo viên chủ nhiệm, vừa suy nghĩ xong thì cô cũng qua tới lớp của Nhược Hạ định đứng trước lớp kêu Nhược Hạ ra thì đứa em của mình đang đi chung với bốn nữ sinh khác xuống căn tin, cô thấy vậy cũng xoay người một mình xuống căn tin cô nghĩ đứa em của mình hoà thuận được với các bạn trong lớp thì tốt cô cũng khá yên tâm, đi xuống căn tin cô chọn 1 món mặn 1 chén canh rồi kiếm một chỗ khuất ngồi, lúc cô đang ăn thì nghe tiếng ồn ào phát ra cô ngẩn đầu lên nhìn thì tiếng ồn ào đó phát ra từ một đám nam sinh từ bốn đến năm người đi từ cửa căn tin vào cô thấy vậy thì mặc kệ cuối đầu ăn tiếp phần cơm của mình, lúc cô ăn gần xong thì trên đầu có giọng nói vừa quen vừa lạ:" Bạn cùng bàn ngồi ăn một mình à? có muốn ngồi cùng bọn này không?" cô ngẩng đầu lên thì mới biết đó là Tân Phong bạn cùng bàn của cô, cô biết cậu ta đang tiếp tục trêu chọc cô nên cô không nói tiếng gì tiếp tục ăn. Tân Phong thấy vậy cũng không nói gì đặt thức ăn ngồi với đám bạn của cậu ta đám bạn cậu ta ngồi ngang cô cách 1 cái bàn.

Đám bạn của Tân Phong vô cùng ồn ào khiến cho Nhược Kiều cảm thấy khó chịu định đứng dậy đi chỗ khác thì cô nghe bàn bên cạnh có người nói:

" Tân Phong, con nhỏ đó là ai vậy? trong xinh thế"

" À, bạn cùng bàn của tao"

" Giới thiệu cho tao đi"

Lúc này có một giọng nói đùa cợt khác nói:

" Đếch xinh bằng con nhỏ lớp tao đâu"

" Con nhỏ Nhược Hạ gì lớp mày đấy à? Tao thấy con nhỏ đó thua xa con này nhá"

Nhược Kiều nghe tới đấy khác bực bội vì nghe tới tên Nhược Hạ mà còn nói con này con nọ định đứng lên đi nhưng tính tò mò xem cô với em cô ai đẹp hơn trong mắt đám con trai vì cô với Nhược Hạ sinh đôi nhưng khác trứng cô với em cô được người lớn trong nhà khen là nghiên nước nghiên thành, vì tò mò xem trong mắt đám này cô với em cô ai xinh hơn nên đành ngồi xuống nghe ngóng, bên kia lại ồn ào lên tiếp:

" Chưa chắc đâu nhé, con Nhược Hạ lớp tao nhìn yêu kiều thục nữ hơn con kia nhiều"

" Giờ đám mình cá cược một cái đi, hết tuần này trên diễn đàn trường có buổi bình chọn nữ sinh đẹp nhất trường kìa"

" Được, tao cá cược cho Nhược Hạ lớp tao 200 tệ "

" Tao cá con nhỏ cùng bạn thằng Tân Phong 200"

" Anh Giang, anh cá cược xem đứa nào đẹp hơn"

Lúc này Nhược Kiều mới nghe một giọng nói trầm ấm cất lên:" Không hứng thú"
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play