Cô ngước mắt lên nhìn thấy bóng lưng thẳng tấp đang đứng xửng ở đó cô hoảng hồn lại cất giong nhẹ nhàng:" Xin lỗi, tôi không cố ý" nói xong cô bước qua người đó rồi rời đi thì nghe phía sau có giọng nói trầm ấm có chút quen:" Không sao" cô mới quay đầu lại thì trước mắt cô là nam sinh lúc giờ nghỉ lao mà cô trừng mắt trong đám bạn của Tân Phong, bây giờ cô mới nhìn kỹ gương mặt này, cô nghĩ thầm trong người chỉ với hai từ thôi là "đẹp trai". Nam sinh đó nói xong thì cũng vòng qua cô mà đi tiếp, cô thấy vậy thì cũng đi từ từ vừa đi vừa nhắn tin cho Nhược Hạ, cô cũng không để tâm chàng trai đó lắm, cô chỉ bất ngờ bị thu hút bởi cặp mắt lạnh lẽo, nhìn vào khiến người khác lạnh sống lưng

Về đến nhà thì cô vào phòng tắm cô kêu em mònh cũng chuẩn bị để đi ra ngoài ăn, Nhược Hạ thì cũng nôn nóng giống cô vậy nên cô ấy đã sửa soạn từ lâu chỉ đợi mình Nhược Kiều, lúc cô tắm ra thì trời cũng tối hẳng nên hai chị em nhanh chân chạy ra một quán đồ nướng ăn. Lúc ăn thì cô có nghe nói em mình kể là trong lớp có mấy thằng con trai luôn nhìn và bắt chuyện mình, cô nghe em mình nói vậy thì cũng chọc ghẹo cô ấy:" Mấy nam sinh đó không chừng để mắt đến em đấy" Nhược Hạ nghe vậy thì sững người nhìn chị mình:

"Chị nói gì thế? em không thích mấy đứa đó đâu"

"Sao? để ý tới anh nào rồi à?"

Nhược Hạ nghe chị mình hỏi để ý anh nào thì lắc đầu lia lịa, Nhược Kiều thấy em mình phản ứng vậy không kiềm được mà bật cười. Ăn xong trên đường về thì Nhược Kiều thấy em mình ủ rủ mím môi không nói gì thì cô thấy có điểm lạ nên hỏi em mình: "Nhược Hạ, em có chuyện gì giấu chị phải không?" Nhược Hạ nghe chị mình hỏi vậy thì cũng mím môi trả lời:" Trong lớp em có 1 nam sinh luôn chọc ghẹo quấy rầy lúc em học ấy" Nhược Hạ vừa nói vừa mím môi, cô thấy vậy thì thấy em mình như bị bắt nạt nên bực tức trong người nói lớn:" Là thằng nào?" Nhược Hạ nghe chị mình nói lớn vậy thì hút thích kể lễ về nam sinh đó, lúc nói xong cô mới biết nam sinh đi theo quấy rầy em mình tên là Tống Tề, cái tên này cô thấy quen quen mà chưa nhớ ra là gặp lúc nào.

Đi về tới nhà thì cũng gần 10 giờ cha mẹ cô cũng chưa về nên hai chị em đóng cửa cẩn thận rồi về phòng, Nhược Hạ thì nằm lướt mạng sã hội còn Nhược Kiều thì ngồi viết tiểu thuyết vì mới vào học nên bài vở cũng không nhiều nên thời gian này là thời gian cuối cho hai chị em thư giản.

Hôm sau hai chị em cũng đến trường như thường ngày, vào lớp cô vào chỗ ngồi của mình thì Tân Phong đi đến bắt chuyện với cô:" Nhược Kiều, cậu ăn sáng chưa?" Nhược Kiều ngẩng đầu lên thì fhaays cặp mắt sáng ngời của Tân Phong đang nhìn mình thì cô lắc đầu coi như trả lời Tân Phong vì lúc sáng đi vội quá nên hai chị em cô chưa kịp ăn sâng đã vội đến trường, Tân Phong thấy cô lắc đầu vậy thì đưa ra cho cô một hộp sữa: "Cho cậu đấy" Nhược Kiều nhìn hộp sữa rồi nhìn Tân Phong nói:" Tớ cảm ơn, nhưng tớ dị ứng với sữa" Tân Phong nghe cô nói vậy thì ngửng người rồi gãy đầu:" Tớ xin lỗi, tớ không biết" lúc này Nhược Kiều mới mỉm cười với Tân Phong rồi lấy tập sách ra đọc.

Mấy tiết học cũng đã hết cũng tới thời gian ăn trưa cô bị Lam Thư kéo xuống căn tin, căn tin cũng như vậy ồn ào náo nhiệt cô vào căn tin chọn hai món ăn rồi về một cái bàn trong gốc với Lam Thư, đang lúc ăn Lam Thư có khều nhẹ cô, cô ngẩng đầu nhìn theo hướng mà Lam Thư chỉ, Lam Thư chỉ vào một đám nam sinh cô biết đám nam sinh đó là đám bạn của Tân Phong, Lam Thư vừa chỉ vừa nói:" Nhược Kiều, cậu biết không nam sinh đi ở phía trái đó là nam thần của trường mình đấy" Nhìn theo hướng mà Lam Thư chỉ thì là một nam sinh tuấn tú, nhìn kĩ thì cô mới nhận ra đó là nam sinh cô đụng trúng hôm qua lúc ra về, Lam Thư nói tiếp:" Cậu ấy tên là Giang Mẫn học ở lớp 1C đấy" Nói xong cô lại nói tiếp:" Vừa đẹp trai, vừa học giỏi nghe nói gia đình cũng thuộc dạng có tiền đó"

Nhược Kiều nghe vậy thì cũng gật gật đầu Lam Thư thì thầm bên tai cô:" Cậu ấy đang hot trên diễn đàn trường lắm, được các chị khối trên kéo xuống lớp làm quen nhiều lắm" cô nghe Lam Thư kể vậy thì cũng có chút ấn tượng với chàng trai đó. Hai người ăn xong thì đi về lớp đi ngang hành lớp của Nhược Hạ thì cô có nhìn vào lớp thì thấy Nhược Hạ đang ngồi với một đám nữ sinh mím môi mắt như rưng rưng, cô thấy em mình như vậy thì nghĩ có chuyện gì rồi định vào hỏi thì tiếng chuông vào học reo nên Lam Thư kéo cô về lớp chưa kịp vào hỏi Nhược Hạ xem có chuyện gì, về lớp trong lòng cô nóng như lửa đốt vì sợ em mình bị bắt nạt như hồi cấp 2.

Chuông tan học vừa reo thì cô xách cặp chạy thẳng qua lớp của Nhược Hạ tìm em mình thì lớp đã tan học từ lâu nên cô lặng lẽ ra về. Cô ra khỏi cổng trường thì thấy trời sắp mưa nên tranh thủ chạy về, trên đường chạy về thì trời đã bắt đầu mưa bùn đủ làm ướt tóc, cô mặc kệ không trú mưa chạy thật nhanh về hỏi chuyện hôm nay của em mình. Về đến nhà cô chạy vọt vào trong phòng thì thấy em mình đang nằm quắn trân trên giường, cô lại lây nhẹ em mình thấy hốc mắt em mình đã đỏ như mới khóc xong, cô thấy em mình như vậy liền bực tức hỏi em mình:" Chuyện gì?" Nhược Hạ nghe tiếng chị mình hỏi cũng từ từ ngồi dậy nhìn chị mình mím môi, cô thấy em mình vậy càng nóng ruột thêm hỏi lại:" Trong lớp em có chuyện gì?" Lúc này Nhược Hạ mới từ từ mở miệng:" Trong lớp tiết tự học em bị nam sinh kia kéo tóc em, em thấy vậy cũng không dám nói gì hết, tới giờ nghỉ trưa em bị nam sinh đó giấu tập sách" cô nghe vậy thì ngọn lửa trong cô như bùng cháy quát lớn:" Ai?" Nhược Hạ bị chị mình quát thì cũng giật mình nói nhỏ đủ để cho cô nghe:" Tống Tề nam sinh hôm qua em kể chị nghe đấy"

Lúc này cô mới sựt nhớ cái Tống Tề này, là nam sinh mấy bữa trước trong đám bạn của Tân Phong bạn cùng bàn mình, cô nghe cái tên thì cô bực tức lấy điện thoại ra nhắn tin wechat cho Lục Minh: [Lục Minh giúp mình một chuyện!] nhắn xong cô an ủi em mình:" Không sao đâu chuyện này đừng nói đến cha mẹ, chị bảo vệ em được" lúc này Nhược Hạ mới yên tâm nằm quắn chân tiếp, một hồi sau điện thoại cô nhận được wechat của Lục Minh:[ Chuyện gì? Không ở nên ông mày mà cũng nhờ vã?] Nhược Kiều gửi tiếp cho Lục Minh:[ Chuyện này gấp, giúp không?] bên kia trả lời rất nhanh:[ Gặp nhau rồi nói].

9 giờ tối cô trang điểm thành như một người khác rón rén ra ngoài tới chỗ hẹn đám của Lục Minh. Lúc cô tới thì đã có đông đủ bạn bè của cô, thấy cô đến Lục Minh nói với cô:" Giúp chuyện gì? nói nghe xem nào" Nhược Kiều nghe Lục Minh hỏi vậy thì giả bộ ủ rủ mặt mày trả lời:" Chị mày bị bắt nạt trong trường đó" Nguyên đám với Lục Minh sững sốt với câu nói của Nhược Kiều trong đám có người nói lớn:" Đứa nào dám bắt nạt chị Nhược Kiều, nói với em, em đánh chết mẹ nó" Lục Minh nhìn cô rồi trầm giọng nói:" Cô cũng bị bắt nạt à? ai dám bắt nạt cô chứ?" Lục Minh nói tiếp:" Ở bên tôi thì đâu có dụ bị bắt nạt này chứ!" Kỳ Kỳ lúc này đứng một bên nói:" Kiều Kiều, cậu vậy mà để bị bắt nạt à?" Lúc này Nhược Kiều mới cười lớn:" Trêu đấy, nhưng mà người bắt nạt là em tớ" Lúc này cả đám mới thở phào rồi một giọng nữ khác vang lên:" Người thầm mong thương nhớ của tớ bị bắt nạt à?" Nhược Kiều nghe vậy mới thờ hững ừ một cái, giọng nữ đó nói tiếp:" Con mẹ nó, đứa nào dám bắt nạt Nhược Hạ?" Lúc này Lục Minh mới lên tiếng:

" Trần Uyển, cô bớt lại một chút"

Lúc này Trần Uyển mới quát lại Lục Minh:

" Mày biết đếch gì? Nhược Hạ hiền lành như thế mà không thương hoa tiếc ngọc mà bắt nạt em ấy?"

Lục Minh liếc Trần Uyển một cái rồi xoay qua nhìn Nhược Kiều nói:

" Đứa nào?"

Lúc này Nhược Kiều mới đứng bật dậy kể lại hết toàn bộ cho đám Lục Minh nghe, cả đám nghe xong thì xáo xào lên có đứa đòi gặp đâu đánh đó, có đứa đòi chặn đường, Nhược Kiều suy nghĩ một hồi thì nói với cả đám:"

" Giờ chỉ cần dạy dỗ cho thằng đó khỏi chọc em tớ là được, dù sao thì cũng chung lớn đánh thì sợ xảy ra chuyện lớn"

Lục Minh nghe vậy thì nói với cô:

" Nhược Kiều, cô muốn tôi làm việc cho cô? phải có gì trả ơn chứ?"

Nhược Kiều nghe Lục Minh nói vậy thì liếc cậu một cái:

" Trả ơn gì?"

Lục Minh thấy vậy liền mỉm cười lại gần Nhược Kiều:

" Ở bên tớ!"

Nhược Kiều cũng biết ý đồ cũng Lục Minh nên cười khẩy:

" Chị mày không có hứng thú với con trai! Giúp chị mày chuyện này chị mày bao cả đám đi uống rượu"

Lục Minh nghe vậy thì xụ mặt không nói tiếp, Kỳ Kỳ kế bên nói với Nhược Kiều:

" Kiều Kiều, nói thông tin về thằng đó đi."

Lúc này Nhược Kiều mới chậm rãi nói thông tin về Tống Tề:

" Tống Tề, 2C trường Nhị Trung"

****

Về đến nhà cũng gần 12 giờ cô nhảy cửa sổ thấy Nhược Hạ chưa ngủ đang ngồi trên bàn học lướt điện thoại, cô thấy vậy thì cơn giận tiếp tục bọc phát, cô tẩy trang rồi nằm lên giường nói với Nhược Hạ:

" Hạ Hạ, giờ trong trường hai mình giả bộ không quen biết nhau đi"

Nhược Hạ nghe chị mình nói vậy thì sửng sốt quay người nhìn chầm chầm chị mình:

" Sao vậy chị?"

" Chị chuẩn bị trả thù cho em, nên người ta biết chị là chị của em nên kế hoặch khó thành công được."

Nhược Hạ nghe chị mình định trả thù cho mình thì mỉm cười nhưng cũng hơi sợ:

" Không dính liếu gì tới người lớn đúng không chị? chị đừng làm lớn chuyện đấy nhé?"

Nhược Kiều gật đầu rồi nằm lên giường, Nhược Hạ nghe chị mình cũng có cảm giác an toàn trong người vì cô có một người chị hết sức bảo vệ cho mình.

Hôm sau, vì nghe lời dặn của Nhược Kiều là hai người giả bộ không quen trong trường nên Nhược Hạ đến trường trước Nhược Kiều đến trường sau. Cô hôm nay đến trường miệng lúc nào cũng cười vì nghĩ chiều này là thời gian hành động nên không giáu được vui sướng khi trả thù cho em mình, cô biết thông nay lớp của Nhược Hạ tan học trễ hơn cô nên đủ thời gian để tập hợp đám của Lục Minh. Lam Thư quay xuống thấy Nhược Kiều cười vậy thì có hỏi:

" Kiều Kiều, cậu có chuyện gì vui à?"

Nhược Khiều khấn khởi gật đầu một cái, Lam Thư cũng tò mò hỏi tiếp:

" Chuyện gì vậy, kể tớ nghe được không?"

Nhược Kiều nghe Lam Thư hỏi vậy thì bật cười sung sướng lắc đầu, Lam Thư thấy bạn mình vậy thì cũng mỉm cười rồi quay người lên, đang ngồi thì cô thấy Tân Phong vào lớp ngồi xuống bên cạnh cô, Tân Phong lên tiếng:" Nhược Kiều, hôm nay có chuyện vui à?" Nhược Kiều nghe Tân Phong hỏi vậy thì trầm mặt trừng mắt cậu một cái, Tân Phong thấy Nhược Kiều trừng mắt với mình thì cũng bất ngờ rồi không nói chuyện tiếp.

Trong lúc tiết tự học thì lão Hồ kéo cửa bước vào gõ mạnh lên bàn rồi lớn tiếng:

" Trong lúc tự học mà các em ồn ào cái gì? Các em có biết làm ảnh hưởng tới các bạn đang học không? Cũng học được 2 tuần rồi nên thầy có một số thông báo"

" Thông báo thứ nhất, mỗi tháng điều sẽ có một bài kiểm tra để kiểm tra chắc lượng học của các em, và dựa theo kết quả mà sắp xếp lại chỗ ngồi"

" Thông báo thứ 2, trường của mình là Nhị Trung nên thầy mong các em tập trung vào học bỏ hết những vấn đề không liên quan tới việc học ra ngoài"

Lão Hồ nói tới đây ai cũng hiểu là lão Hồ đang nói tới việc yêu sớm, cả lớp đều thở dài một cái lão Hồ nghe vậy thì hập hực bước ra khỏi lớp, lúc này kế bên tai cô nghe Tân Phong hỏi:

" Nhược Kiều, bạn có bạn trai chưa?"

Nhược Kiều nghe Tân Phong hỏi đột ngột vậy thì chưa kịp phản ứng mà lắc đầu lia lịa, Tân Phong thấy cô phản ứng vậy thì cười khẽ.

Giờ nghĩ trưa như thường ngày cô với Lam Thư định xuống căn tin ăn cơm thì trời bỗng mưa lớn, ở thành phố C này những cơn mưa bất thình lình đổ xuống thì cũng không có gì bất ngờ, thấy mưa vậy cả 2 đều cảm thấy lười xuống căn tin nhưng vì bụng đói nó hai cô bất chấp đi xuống căn tin, lúc cô bước vào thì thấy ngay đám bạn của Tân Phong đang cười nói ăn cơm ở gần đó, cô thấy Tống Tề đang cười nói với Tân Phong thì cô nhìn chầm chầm như hổ rình mồi, một hồi sau cô bị Lam Thư kéo đi mua đồ ăn thì mới liếc đám đó một cái thì bất gặp  một ánh nhìn đang quan sát mình, ánh nhìn lạnh lẽo mà nhìn cô khiến cho cô có cảm giác lạnh sóng lưng, cô nhìn vào cặp mắt đó thì biết đó là nam sinh mà Lam Thư hay nhắc đến Giang Mẫn.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play