Hôm nay đến trường lớp trưởng Khúc Từ thông báo về buổi hoặc đồng tình nguyện viên:
" Cả lớp có ai muốn làm tình nguyện viên cho nhà trường không?"
Cả lớp nghe ba chữ " tình nguyện viên" ai cũng phản ứng cực liệt vì làm tình nguyện viên mất thời gian còn ra ngoài nắng nên ai cũng không muốn làm, Khúc Từ thấy cả lớp không ai lên tiếng thì nói tiếp:
" Nếu không ai đồng ý đi thì mình chọn ngẫu nhiên nhé?"
Lúc này cả lớp đều xôm xao lên vì sợ mình là người được chọn, Nhược Kiều thấy Khúc Từ đưa mắt nhìn qua bàn mình thì có hơi sợ nên cô đứng bật dậy:
" Lớp trưởng, tớ bị khó chịu trong người tớ đi xin xuống phòng y tế trước nhé"
Khúc Từ thấy Nhược Kiều xin đi xuống phòng y tế thì cũng gật đầu. Nhược Kiều nhanh chân chạy ra khỏi phòng rồi thở phào nhẹ nhỏm, ai ngu mà đi làm tình nguyện viên chứ cô vừa nghĩ vừa mỉm cười vì độ thông minh của cô.
Cô xuống phòng y tế nói:" Cô ơi, em bị đau bụng xin vào nằm một chút ạ"
Cô y tế thấy cô nói vậy cũng gật đầu xem như đồng ý, Nhược Kiều đi vào nằm xuống giường thì thấy kế bên giường mình có một nam sinh đang nằm đấp chăn xoay mặt vào tường, cô cũng không quan tâm là ai.
****
Tan học cô chạy nhanh về nhà sửa soạn trang điểm khác hoàn toàn trên trường rồi chạy nhanh tới cửa hàng tiện lợi, ông Chu thấy Nhược Kiều đến thì nói:
" Tiểu Kiều đến rồi đấy à?"
Nhược Kiều gật đầu như câu trả lời rồi đi lại bàn thu ngân đứng ở đó, lương ở đây không quá cao nhưng cũng đủ cho cô sinh hoạt. Cô làm tới tầm 10 giờ hơn thì ông Chu kêu cô về sớm, cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho đám Lục Minh:[ Đi ăn khuya không?]
Trần Uyển: [Chỗ nào?]
Lục Minh:[ Hiếm thấy cô rủ bọn này đi ăn đấy]
Nhược Kiều:[ Đồ nướng quán cũ]
Cô nhắn xong cũng sắp xếp đồ rồi đi tới quán đồ nướng, trên đường đi cô ngậm cây kẹo mút bấm điện thoại đó là thói quen khó bỏ của cô vì thói quen vừa đi vừa bấm điện thoại đó mà cô thường xuyên bị bà Trần la. Đi được một đoạn trên con đường vắng gần tới quán nướng thì trước mặt cô có đám côn đồ chặn ở trước mắt, trong đám có một thằng cô nhận ra là thằng tháng trước bị nhóm Lục Minh đánh cho một trận vì vào quán bar của Lục Minh uống rượu sàm sỡ Trần Uyển trong quán bar, trong đám đó có đứa la lên:
" Con nhỏ đó trong nhóm với thằng Lục Minh đấy đại ca"
Cô nghe thấy vậy thì cũng giật mình vì tháng trước lúc Lục Minh chặn đường đánh chàng trai đó cô không có mặt tại sao bọn chúng biết cô? Chưa kịp cô suy nghĩ thì thằng đứng ở giữa nói lớn:
" Đm, hôm nay bỏ mẹ nó cho tao"
Nhược Kiều nghe thằng đứng ở trung tâm nói vậy thì quát lại:
" Cả đám con trai đi chặn đầu một đứa con gái à?"
Thằng cầm đầu thấy cô vậy thì cười khẩy vừa đi lại cô vừa nói:
"Đi đêm một mình vậy không sợ à?"
Nhược Kiều thấy đám đó càng đi lại mình thì cô lùi lại vài bước rồi quát lớn:" Sợ cái đếch chó gì" nói xong câu này cô xoay người bỏ chạy. Cả đám đó thấy cô bỏ chạy thì cũng rượt theo, chạy được một đoạn cô quay đầu thấy bọn chúng vẫn đuổi theo cô, dù sao thì một đứa con gái cũng không chạy lại một đám con trai. Cô chạy vào một hẻm nhỏ vừa chạy vừa nhắm mắt thở hỗn hễn nên đụng trúng một người cô té xuống đặt tay phải vì chống dưới mặt đất nên bị chày, cô ngẩng đầu lên nhìn người mà cô bị đụng phải là Giang Mẫn đi cùng Giang Mẫn là Tống Tề Tân Phong Khúc Đông, vì coi trang điểm khá đậm nên bọn họ không nhận ra cô là Nhược Kiều trong sáng nhẹ nhàng ở trong trường.
Cô không có thời gian suy nghĩ vì đám ở đằng sau chạy gần tới, cô ngồi bật dậy chạy ra sau lưng đám của Giang Mẫn núp ở đó nhỏ giọng nói:" Đừng nói tôi núp ở đây" trộn hoà tiếng nói của cô là tiếng thở nhanh. Đám Giang Mẫn chưa kịp phản ứng trước hành động của cô gái trước mặt thì trước mặt anh có 7 8 thằng con trai chạy vào hẻm, cả đám đó thấy đám Giang Mẫn thì la lớn:
"Bọn mấy có thấy đứa con gái nào chạy vào đây không?"
Đám Giang Mẫn thấy thái độ của đám con trai trước mắt cũng biết người bọn họ tìm là ai nên cả đám lắc đầu lia lịa. Đám kia thấy nhóm Giang Mẫn lắc đầu thì hừ một tiếng rồi chạy ngược lại ra đường khác.
Lúc này Nhược Kiều thấy mấy thằng đó đi xa cũng thở phào nhẹ nhõng từ từ đi ra nói cảm ơn với đám Giang Mẫn rồi đi nhanh vì cô sợ sẽ bị phát hiện thân phân.
Đám Giang Mẫn thấy cô đi ra nói cảm ơn rồi đi nhanh cũng không suy nghĩ gì nhiều, một lât sau Tống Tề mới lên tiếng:
"Nhỏ đó trước đây bây có thấy lần nào chưa?"
Khúc Đông nhìn Tống Tề lắc đầu, Tống Tề nói tiếp:
"Sau tao nhìn nhỏ đó quen lắm"
Lúc này Tân Phong nói vào:
"Chắc mày nhìn nhầm thôi"
Nói xong cả đám đi kiếm thứ gì đó bỏ vào bụng cũng không bận tâm lắm về chuyện vừa rồi. Bên đây Nhược Kiều sau khi thoát khỏi đám côn đồ đó thì chạy lại quán đồ nướng, nước vào quán thì thấy đám Lục Minh ngồi đông đủ trong quán thấy cô mặt mày trắng bệt tóc tai bù xù nên hỏi:
"Chị Kiều, chị mới bị ma đuổi à?"
Nhược Kiều nghe vậy thì trừng mắt lại quát:
"Đuổi đếch chó gì? Bị cả đám kia chặn đầu đuổi chạy muốn chết"
Kỳ Kỳ nói xen vào:" Đám nào đuổi cậu?"
Nhược Kiều vừa chỉnh lại tóc vừa nói:" Nhớ thằng đợt trước bị Lục Minh đánh ở quán bar không? Giờ nó kéo cả đám chặn đầu, hên là chạy nhanh đấy" Nhược Kiều nói tiếp:" Không hiểu sao nó lại biết được tớ mà đuổi"
Lục Minh nãy giờ im lặng thì nói xen vào:" Chắc bọn nó theo dõi, mấy hôm trước anh mày cứ có cảm giác bị theo dõi này"
Nhược Kiều nhìn Lục Minh nói:" Lo xử lí đi đừng để bọn nó chặn đầu nữa đấy"
Lục Minh nghe vậy thì gật gật đầu xem như đồng ý với Nhược Kiều. Ăn xong cũng khuya nên cả đám ai về nhà đấy, Nhược Kiều về tới nhà thì thấy em mình đã ngủ cô cũng tẩy trang rồi lên giường viết tiểu thuyết.
Hôm sau là cuối tuần nên hai chị em không đến trường mà ở lì trong nhà, ông Nhược với bà Trần thì đi làm chỉ có cô với em mình, cô thấy khá chán nên nói với Nhược Hạ:
"Tiểu Hạ, em ra ngoài chơi với chị không?"
Nhược Hạ vì hôm nay đến ngày cũng lười ra ngoài nên lắc đầu với chị mình, Nhược Kiều thấy em gái mình từ chối vậy thì cô nhắn tin wechat cho Kỳ Kỳ:[ Kỳ Kỳ, cậu rãnh không? Đi ra ngoài với tớ] Bên kia trả lời lại rất nhanh:[ Được, hẹn nhau ở quán trà sữa
cũ]
Cả hai mua trà sữa xong thì đi dạo trên đường thì Kỳ Kỳ quay qua cô hỏi:
" Kiều Kiều, cậu có thấy được nam thần trường cậu chưa?"
"Nam thần?" Nhược Kiều thất mắc hỏi lại Kỳ Kỳ
" Giang Mẫn đấy, cậu nhìn thấy chưa?" Kỳ Kỳ vừa nói vừa cười. Nhắc tới Giang Mẫn thì cô có chút ấn tượng với gương mặt với cặp mắt lạnh lẽo của cậu ta nên gật gật đầu.
Kỳ Kỳ thấy cô gật đầu thì phấn khởi hỏi tiếp:"Cậu thấy sao? Đẹp trai không?"
Nhược Kiều nghe bạn mình hỏi thế thì nhớ lại gương mặt của Giang Mẫn nói:" Đẹp thì cũng có đẹp"
"Cậu thấy nam thần trường cậu như nào? Có hứng thú không?" Kỳ Kỳ hỏi cô
"Hứng thú? Không đâu" Nhược Kiều trợn tròn mắt nhìn Kỳ Kỳ
Kỳ Kỳ nghe bạn mình nói vậy nhìn chầm chầm như suy nghĩ điều gì đó rồi nói:" Hay làm cậu tán thử nam thần trường cậu đi? Nam thần với nữ thần còn gì bằng"
Nhược Kiều nghe bạn mình nói vậy thì thấy chút hứng thú, cô tháy với gương mặt đó có làm người yêu của cô thì cũng không đến nổi tệ, cô nhìn Kỳ Kỳ nói:" Nghe có chút thú vị đấy để tớ thử xem sao"