Khi Triệu Nguyệt Thiền trở về phủ, sai người mang nước rửa mặt chải đầu, sau đó dùng bữa trưa. Cơm nước xong xuôi, đợi bọn nha hoàn dọn sạch chén đũa, Nghênh Sương mới dâng lên một chén trà nóng, vẻ mặt ngập ngừng, thấp giọng nói:
“Nãi nãi có lời này nô tỳ không biết có nên nói hay không...”
Nàng vừa nói vừa len lén quan sát sắc mặt Triệu Nguyệt Thiền.
Triệu Nguyệt Thiền khẽ nhíu mày:
“Có chuyện thì nói thẳng, có rắm thì thả, vòng vo làm gì.”
Nghênh Sương cắn môi, đáp:
“Biểu thiếu gia ấy... Nãi nãi đừng nên lui tới với hắn nữa. Hắn chẳng qua chỉ nhằm vào bạc của người, xưa nay chưa từng thật lòng. Bằng không năm đó Lâm gia tới cửa cầu thân, hắn đâu đến nỗi giả chết không dám ló mặt?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play