Mọi người đều kinh hãi, vội vàng ùa lại vây quanh. Người thì ấn nhân trung, người thì xoa ngực, có người chân tay lanh lẹ đã chạy vụt ra ngoài gọi đại phu. Hương Lan cũng muốn tiến lên xem thế nào, nhưng vừa bước được một bước đã bị Ngân Điệp hất mạnh sang một bên. Nàng khựng lại, vừa ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt độc địa của Ngân Điệp lườm tới.
Hương Lan chỉ lạnh nhạt cười thầm, không muốn cùng hạng người như nàng ta tranh chấp hơn thua. Ánh mắt khẽ lướt một vòng, liền thấy Nghênh Sương ghé sát tai Ngâm Liễu, thì thầm mấy câu. Ngâm Liễu gật đầu rồi vội vã bước đi.
Hương Lan khẽ thở dài. Mọi chuyện giống như một hòn đá ném xuống mặt hồ, khơi lên bao tầng sóng dữ. Không biết còn bao nhiêu yêu ma quỷ quái sẽ nhân cơ hội này mà lộ diện, bày ra trò gì nữa. Nàng chẳng khác nào một chiếc thuyền con giữa biển khơi giông bão, không biết lúc nào sẽ bị sóng dữ lật nhào. Nhưng lại nghĩ, việc đã tới nước này, có trốn cũng chẳng thoát được. Dù sao thì bản thân vẫn chưa chính thức trở thành thiếp thất của Lâm Cẩm Lâu, mọi sự vẫn còn có thể xoay chuyển.
Nghĩ tới đây, lòng nàng cũng dịu đi đôi chút.
Lúc này nghe một tiếng rên rỉ kéo dài, thì ra Lam di nương đã dần tỉnh lại. Mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, Ngô mụ mụ chắp tay niệm Phật liên hồi, cùng mấy nha hoàn dìu đỡ Lam di nương, người nâng chân người nâng đầu, luống cuống đưa nàng lên giường.
Xuân Lăng ra vẻ trung hậu, hai mắt đỏ hoe, quỳ bên giường nghẹn ngào nói:
“Di nương, người làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe thì mau nói với nô tỳ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play