Tần thị nổi giận như sấm rền gió cuốn, chưa đến một canh giờ đã sai người thu xếp toàn bộ hành lý của Tào Lệ Hoàn, nhét cả vào rương. Lâm Cẩm Lâu đích thân sai người chuẩn bị xe ngựa, chính tay đưa người ra khỏi phủ.
Chỉ trong vỏn vẹn một buổi chiều, Tào Lệ Hoàn liền biến mất khỏi Lâm phủ, như một hòn đá nhỏ ném xuống hồ, khuấy lên một vòng sóng, rồi lại lặng lẽ chìm xuống, không để lại chút dấu vết.
Xử lý xong xuôi chuyện của Tào Lệ Hoàn, Tần thị lại sai Lục Lan đi hỏi thăm tình hình của Lâm Đông Khởi, còn mình thì trở về chính phòng.
Vừa ngồi xuống giường, Hồng Tiên đã bước tới, dâng lên một chén trà vàng, tay kia nhẹ nhàng bóp vai cho bà.
Tần thị khẽ thở hắt ra một hơi, nâng chén trà nhấp một ngụm, thoải mái híp mắt lại. Không biết là bởi vị trà thanh mát thơm ngon, hay vì trong lòng vừa trải qua một trận thống khoái khó tả…
Lâm Cẩm Lâu vén rèm bước vào, thảnh thơi ngồi xuống ghế, chân vắt chéo, tựa lưng ngả người, lười biếng nói:
“Mọi chuyện đã thu xếp ổn thỏa. Vốn còn nghĩ sẽ có chút náo loạn, không ngờ chỉ cần hù vài câu, đến cuối cùng ngay cả rắm nàng ta cũng không dám thả, ngoan ngoãn rời phủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT