Ngân Điệp quan sát tứ phía, thấy Xuân Lăng vừa rời đi, lập tức chọn chiếc giường gần cửa sổ. Chỗ ấy khuất tầm mắt, lại sát bàn trang điểm, mỗi khi chải đầu hay sắp xếp đồ dùng đều tiện hơn đôi phần.
Nàng ta ngồi xuống giường, đưa mắt đánh giá khắp nơi, thấy màu chăn đệm, gối đầu đã cũ, trong lòng có chút không vui. Ánh mắt lặng lẽ liếc về phía Hương Lan, thấy nàng đang thất thần ngắm bức tranh treo tường, liền nhẹ tay nhẹ chân ôm gối chăn trên giường mình, lén đổi sang giường khác có đồ mới hơn.
Hương Lan thoáng liếc thấy hành động ấy, nhưng làm như không để ý, chỉ thầm lắc đầu trong lòng. Nàng đảo mắt nhìn một vòng quanh phòng, rồi chọn chiếc giường sát cửa ra vào.
Nâng màn vải mỏng lên, nàng thấy trên giường trải đệm màu lam nhạt, gối đầu là lụa xanh ngọc, bên cạnh gối còn đặt một túi hương thêu hoa cỏ, hơi cũ, bên trong là dược liệu an thần dùng để phòng bệnh. Nàng cầm lên khẽ ngửi, hương hoa nhài thoang thoảng lan tỏa.
Hương Lan vuốt nhẹ tua chỉ trên túi hương, thấp giọng nói:
“Chỗ này khác biệt… So với La Tuyết Ổ thì khác một trời một vực. Chẳng trách mọi người đều gọi Lâm gia là nơi phú quý. Căn phòng này thôi, e rằng còn khang trang hơn khuê phòng của nhiều tiểu thư nhà bình thường, nhưng chỉ để cho nha hoàn ở.”
Ngân Điệp thấy trong phòng bày biện tinh xảo, ánh mắt không giấu nổi vẻ hưng phấn, đảo một vòng đánh giá khắp nơi, tán thưởng không thôi. Nhưng vừa nghe Hương Lan buột miệng cảm thán, sắc mặt nàng ta lập tức đổi khác, giọng mang theo vài phần khinh miệt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT