Sau khi Tần thị hạ lệnh chuyển viện, vì Hủy Nhi bị đánh đến mức nằm liệt trên giường không dậy nổi, Tào Lệ Hoàn đành phải tự tay thu dọn những món đồ quý giá của mình cùng các vật dụng lặt vặt khác. Vốn định nhân cơ hội thuận tay “mượn” vài món đáng giá trong La Tuyết Ổ mang đi, nào ngờ Hàn mụ mụ đích thân dẫn người tới, tay cầm sổ ghi chép, lần lượt kiểm kê từng món gia cụ, đồ trang trí trong phòng, không bỏ sót một thứ.
Tào Lệ Hoàn trong lòng thầm nghiến răng, nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ cao ngạo, thẳng lưng hừ lạnh, quay sang Hương Lan nói:
“Mụ già Tần thị kia đúng là tâm địa bẩn thỉu, bụng dạ thối nát. Ta là hạng người nào chứ? Là người có cốt cách! Dù có đói chết ở đầu đường, cũng không thèm động đến một sợi chỉ nhà bọn họ!”
Hương Lan cúi đầu, khóe môi cong lên đầy châm chọc, chẳng đáp lời, chỉ cười lạnh rồi xoay người bước ra ngoài.
Lưu bà tử kéo tay áo nàng, thấp giọng nói:
“Nàng ta dọn ra khỏi La Tuyết Ổ, ta cũng được rảnh rỗi. Dù gì ta vốn là người trông coi viện này, nàng ta đi đâu không liên can đến ta. Nhưng khổ thân con, vẫn phải tiếp tục hầu hạ nàng.”
Hương Lan nhàn nhạt đáp, khóe mắt khẽ cong lên, giọng không gợn sóng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play