Hủy Nhi run rẩy bước lên, hai chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất. Tần thị đưa mắt đánh giá, chỉ thấy nha đầu này hơi béo, diện mạo thường thường, thân mặc áo ngắn dệt hoa màu đen, váy lụa trắng bên dưới, trên cổ đeo một sợi vòng bạc treo khóa vàng nhỏ, cổ tay đeo đôi vòng vàng mảnh tinh xảo. Mặt mày son phấn, tóc tai chải chuốt kỹ càng, cách ăn mặc ẩn ẩn bắt chước tiểu thư trong phủ, vừa nhìn đã biết là nô tỳ có thể diện.
Tần thị nở nụ cười lạnh, giọng nghiêm khắc:
“Giỏi lắm! Nha đầu nhà ngươi có bản lĩnh đấy. Nghe nói ngươi đã nhét không ít bạc vàng cho ba kẻ này, bày mưu tính kế hãm hại Tam gia. Nói! Là ai sai khiến ngươi làm?”
Hủy Nhi sợ đến mức toàn thân lạnh toát, tay chân không ngừng run rẩy. Nàng ngẩng đầu liếc sang Tào Lệ Hoàn một cái, thấy nàng ta sắc mặt không đổi, không thèm liếc nhìn mình lấy một cái. Trong lòng Hủy Nhi biết rõ:
“Dù sao ta cũng không phải nha hoàn của Lâm gia, họ cũng không xử chết ta được. Nếu lôi tiểu thư ra, chỉ sợ ta chết không có chỗ chôn.”
Nghĩ đoạn, nàng cúi đầu thật thấp, khấu đầu liên tiếp, miệng run run kêu lên:
“Là lỗi của nô tỳ, là nô tỳ không đúng, mọi chuyện đều do nô tỳ to gan làm bậy, không liên quan đến ai khác! Cầu xin thái thái tha mạng… cầu xin tiểu thư tha mạng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT