Thím đầu bếp vì muốn nói sang chuyện khác, cảm động nói: “Nói mới nhớ, ta đã tới Vương phủ năm năm rồi, nhưng sáu tháng này là sáu tháng thanh tĩnh nhất, kiên định nhất. Trước kia tên mập đáng chết kia quản việc bếp núc, nói cái gì mà đàn bà không được vào phòng bếp, cả thiên hạ này không có đầu bếp nào là đàn bà cả. Ta không phục, không muốn cả đời này phải làm trợ thủ cho hăn. Lần này không đi cũng là vì tức giận, muốn hết phải chịu khổ, tương lai cả đời nấu cơm cho vương gia.”
“Như vậy ngài cũng thật sự ấm ức, nấu cơm cho những người thô lỗ chúng ta.” Gã sai vặt trộm liếc nhìn ta một cái, lại múc một bát mì, ngoài miệng nói: “Trước kia ta chỉ là người phụ trách cho cá ăn ở Phong Hà Uyển, chuyện tốt chuyện xấu gì cũng không đến lượt ta. Chạy đi thì cũng chẳng có nơi đi. Hiện tại theo vương phi nương nương thật ra lại hưởng phúc, không sợ làm sai sẽ bị đánh trượng, một ngày lại được ăn đủ ba bữa cơm”
Thím đầu bếp trợn mắt liếc nhìn hắn một cái: “Cái gì mà người thô lỗ với người thanh mảnh chứ, Trương Xuân Hoa ta cũng không phải là loại người ham danh ham lợi.”
Người thợ trồng hoa vẫn còn đang thương tiếc con gà mái già mà hắn nuôi, cầm đùi gà trong tay, lẩm bẩm: “Xem ra ta cũng không phải phế nhân chỉ biết trồng hoa. Nuôi gà cũng nuôi giỏi như vậy, nhìn cái đùi gà này xem, thật béo!”
Hắn cắn một miếng, miệng lại tán thưởng: “Ăn cũng rất ngon! Xem ra khi nuôi gà cho chúng nó ăn ít hạt cỏ thơm cũng đúng.”
Thợ trồng hoa nói xong, lại ngơ ngác mà ngây ngốc: “Nếu vợ ta còn ở đây, có thể ăn được gà ta nuôi thì thật là tốt.”
Người thợ trồng hoa đam mê trồng hoa, hao hết gia tài, rơi vào khốn cùng thất vọng.
Hắn không chịu bán hoa kiếm tiền, cảm thấy hoa có linh tính.
Sau này vợ của hắn bị bệnh nặng, hắn không lấy ra tiền.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT