Sau khi tan học, Hạ Ly tranh thủ làm bài tập và ôn lại kiến thức đã học ngày hôm nay.
Thực ra những năm cấp 2 và cấp 3, cô đều là thành viên nòng cốt của đội tuyển Toán và Hóa cấp trường, kiến thức nền tảng khá vững, nhất là môn Toán.
Nhưng cô vẫn cố gắng chăm chỉ, nâng cao kiến thức hơn nữa.
Ngoài ra, cô còn định thử sức viết các bài gửi tòa soạn báo xem có được chọn đăng không. Nếu được thì đó sẽ là một khoản thu nhập đầu tiên của cô từ khi quay lại.
Đúng vậy, sau khi sống lại thời điểm mười tuổi, cô đã đặt cho mình mục tiêu kiếm những đồng tiền đầu tiên.
Cô còn cần dưỡng trắng làn da bánh mật, cô còn muốn học vẽ, học múa. Chưa kể đến để tăng chiều cao của mình, cô còn muốn uống thêm nhiều sữa tươi nữa.
Bố mẹ đã rất vất vả rồi, cô không muốn làm phiền thêm.
Đời trước cô hơi thấp, nên đi làm khá thiệt thòi. Đời này cô quyết tâm tăng chiều cao hết mức có thể, xem có chiến thắng được gen lùn của bố cô không.
Mải mê làm việc của mình, cô không để ý thời gian đã trôi qua khá lâu. Bên ngoài có tiếng xe của bố về nhà. Chắc bố đã giao ca cho bà ngoại hoặc bác cả lên trông mẹ.
“Con chào bố, mẹ với em có khỏe không ạ? Khi nào mẹ về?”
Cô tiến lên chào và đỡ cặp lồng bố mang về để đưa vào bếp rửa.
“Sáng mai bác sĩ kiểm tra xong là mẹ và em con được về rồi, con đi tắm rửa rồi đi ngủ nhé, bố ăn cơm chút đã”.
“Vâng ạ."
Hạ Ly nhanh thoăn thoắt rửa cặp lồng bố mang về, xới cơm và thức ăn bày ra bàn cho bố. Sau đó lên gác, tập một số động tác yoga buổi tối.
Đời trước khi còn nhỏ cô có khuôn cằm hơi thô, nhưng gò má lại cao.
Sau khi đi làm, một lần tình cờ cô xem được các clip hướng dẫn các động tác giúp biến đổi cơ mặt thành mỹ nữ, cô đã ngốc nghếch học theo.
Rất may là có tác dụng, khuôn cằm của cô gọn hơn, phần cổ thanh thoát hơn.
Tuy nhiên lúc đó cũng lớn tuổi rồi nên tác dụng không nhiều. Hiện tại cô còn nhỏ, tập tành nghiêm túc từ bé, cô nghĩ sẽ có hiệu quả tốt.
Tập tầm 30 phút, cô nghỉ ngơi thư giãn, rồi vệ sinh cá nhân, sau đó lên giường đi ngủ.
Đời trước cô hay bật đèn trong chăn xem truyện tranh nên năm lớp 7 cô bắt đầu phải đeo kính cận. Đời này đương nhiên cô sẽ không làm việc ngu ngốc đó.
Một đêm không mộng mị, hôm sau một ngày mới bắt đầu. Từ khi sống lại cô duy trì thói quen dậy sớm, tập bài tập theo nhạc để khởi động, rồi chạy một vòng khoảng ba cây số.
Đời trước khi còn nhỏ, cô khá khỏe mạnh, thích chạy nhảy hoạt bát. Sau đó lên cấp ba vì bận rộn học hành nên cô bỏ qua các hoạt động thể chất, trở nên lười biếng, đến chạy bền hai cây số cũng thở không ra hơi.
Đời này quyết tâm rèn luyện sức khỏe để đẹp mà lạc quan hơn, không suốt ngày ủ chau nữa.