Mệt mỏi quá rồi, ánh sáng trong mắt dần tắt. “Mọi việc đã kết thúc rồi sao, cũng tốt, không còn phải gồng lên để sống cho vừa lòng mọi người nữa. Ngay từ đầu đã sai rồi. Tam biệt!”
…..
Thành phố H một ngày tháng 7 năm 1998, không khí mùa hè oi bức, nắng vàng chói chang như nhuộm vàng từng hàng cây góc phố của thành phố biển.
Hạ Ly 10 tuổi đang nấu cho mình và chị Giang nồi mỳ thịt bò đầy đủ cả hương và sắc, hành động lưu loát không hề giống với một đứa bé học lớp 4.
Đúng thế, 1 tuần trước Hạ Ly tỉnh dậy sau trận ốm nặng vì mải chơi, chạy nhanh va đầu vào một bé trai chạy ngược chiều với tốc độ nhanh tương tự, não bị chấn động nhẹ, buồn nôn và quay cuồng.
Sau đó cô phát hiện ra mình đã quay lại giai đoạn thiếu niên hơn 50 năm trước, trước ngày mẹ sinh em gái Hạ Mẫn 7 ngày.
Sau khi đờ đẫn tiếp nhận sự thật này, cô vừa vui vừa kích động, thực sự sống hơn 60 năm kiếp trước, cô phải sống vì cái nhìn của người khác quá nhiều, khiến bản thân gồng cứng, mệt mỏi, nhưng không nhận lại được sự yêu thương và quan tâm của chồng.
Đứa con trai duy nhất thành đạt làm ăn ở nước ngoài, vài năm mới gặp mặt một lần. Cuộc sống của cô khi ấy vô cùng cô đơn và buồn chán, chưa kể thường xuyên bị họ hàng, đồng nghiệp nói mỉa ra vào vì sự bất lực suốt bao năm.
Kiếp này quay trở lại, cô quyết tâm phải sống khác đi, làm những điều mình muốn làm mà không để bố mẹ ép buộc, không để bản thân vì cái nhìn của thiên hạ mà làm những điều mình không muốn nữa.
Kiếp trước khi đến tuổi trung niên, cô bắt đầu nghiên cứu thần số học mới biết rằng mình chọn nghề sai, chọn đường đi sai, chọn thái độ trước mọi người và tình cảnh xung quanh sai dẫn tới cuộc sống đi hết từ bế tắc này đến bế tắc khác, lại cứ đổ cho cô có thiên can Mậu nên trời sinh cô đơn một mình, nhưng có phải ai sinh ra cũng lãnh đạm xa cách như vậy.
Khi còn trẻ cô cũng là một người nhiệt tình, năng nổ, nụ cười luôn hào sảng, vậy mà cuộc đời va đập cho cô toàn thân thương tích, gương mặt trở nên luôn lãnh đạm và gượng gạo.
Rõ ràng thành tích học suốt 12 năm học và 4 năm đại học đều vô cùng tốt, con người thông minh, tính cách tốt lại từng bước trở nên bất lực, đi thụt lùi so với bạn bè đồng trang lứa.
Đời này cô phải thay đổi, đầu tiên từ việc nhỏ nhất đó là cải thiện thành tích học cấp 1 để vào lớp trọng điểm cấp 2, và thay đổi ngoại hình một chút.
Đời trước cô vốn thông minh, học một hiểu mười nhưng không đủ kiên nhẫn, nên thành tích cấp một không quá tốt, thành ra lên cấp 2 cô chỉ được vào lớp trọng điểm văn thay vì trọng điểm toán phù hợp với năng lực của cô hơn.
Ngoại hình của cô khi bé vừa đen vừa gầy, trán dô lại suốt ngày học mẹ đeo cái bờm kéo ngược hết tóc mái ra đằng sau, càng lộ cái trán dô đen bóng, nhìn không hề bắt mắt, làm cô tự ti suốt bao nhiêu năm. Giờ sống lại kiếp này quyết tâm làm mình trắng lên, tập các bài tập yoga để làm thon gọn gương mặt cho thanh tú hơn.
Tối hai hôm trước mẹ cô đau bụng sinh, đã nhập viện sinh được một bé gái, chính là em gái Hạ Mẫn, kém cô đúng mười tuổi, là em gái nhỏ bé được cả nhà yêu thương nhưng rất yếu ớt vì trong bụng mẹ bị nhiễm độc thai nghén và sinh non.
Bố cũng ở trong viện trông mẹ thay phiên cùng bà ngoại và bác cả với hai dì, nên ở nhà đã nhờ chị Giang sang trông cửa hàng với bé Hạ Ly giúp mấy ngày.
Nhưng chị Giang có tính cách vui vẻ và tùy tiện, chị nấu cơm không ngon mấy, lắm hôm mải đọc truyện tranh mới ra còn quên không nấu cơm, để cô bé Hạ Ly ăn mỳ tôm sống.
Đây là nguyên nhân chính mà kiếp trước cô bị bệnh về bóng đái và thận yếu, khiến rất khó trong con đường thăng tiến sự nghiệp.
Hiện tại đã quay lại với trí nhớ hơn 50 năm sau, cô quyết định tự mình nấu nướng, không để bản thân chịu tội, lại lần nữa khiến mình có bệnh mãn tính thật nhiều năm, rước tới ánh mắt tò mò của mọi người vì cơ thể có những trận co giật khác lạ so với người bình thường.