Mười giờ sáng, bố đưa mẹ và em gái Hạ Mẫn về nhà. Em gái vẫn bé bỏng như trong trí nhớ, như một con mèo con thơm thơm mùi sữa.
Đời trước em gái hay khóc đêm, mẹ quá mệt mỏi, phải gửi em sang nhờ bà ngoại trông giúp.
Nên từ bé, gần như Hạ Mẫn ở cùng bà ngoại là chính, sau đó lớn lên thì Hạ Ly dẫn em đi chơi, cho em ăn uống tắm giặt.
Khoảng cách tuổi giữa hai chị em khá lớn nên một tay cô chăm sóc cho em gái thay mẹ.
“Hạ Ly, con nhìn em nhé, mẹ đi chợ mua đồ nấu cơm.”
Mẹ nói với Hạ Ly, tay thoăn thoắt quấn tã cho em gái, chặn gối 2 bên để em ngủ yên hơn, rồi đứng dậy toan đi ra ngoài.
“Mẹ ơi để con đi chợ cho, mẹ mới sinh em xong không nên ra gió đâu”. Hạ Ly vội ngăn mẹ.
“Con có biết mua gì đâu mà đi chợ."
”Con biết mà, con biết mua rau, 3 đồng một mớ rau, mẹ sinh em phải ăn rau ngót mà, con nghe bác Hà nói thế. Xong con mua thịt lợn, 13 đồng một cân thịt lợn. Mẹ thấy con nói có đúng không?”
“Hạ Ly giỏi quá nhỉ? Mẹ đã dạy con đi chợ nấu cơm đâu, sao con lại biết?”.
“À thì... mấy hôm bố mẹ đi vắng, chị Giang nấu cơm chán quá nên con học đấy ạ”. Hạ Ly chột dạ nói.
“Uh thế được rồi, con cầm 50 đồng đi chợ mua đồ cho mẹ nhé, tiền thừa thì mẹ cho mua cốc chè ăn cho mát.” Mẹ nói.
“Vâng ạ”.
Giống như đi làm ở các công ty ở đời sau, công việc mua bán luôn kiếm chác được chút gì đó. Cô tính toán sẽ mua đồ ăn phù hợp, giữ lại vài đồng làm vốn, buôn bán nhỏ vào dịp nghỉ hè.
Vừa đi Hạ Ly vừa nghĩ ngợi. Thần số học của cô cho thấy cô là người có đầu óc kinh doanh, nên đi theo con đường kinh doanh thì dễ thành công hơn. Mà đời trước cô lại trở thành một kỹ sư.
Ra chợ Hạ Ly tinh mắt thấy các hàng bán thạch găng, thạch đen rất nhiều, nhưng họ chỉ bán mỗi thạch với nước đường và đá. Cô chợt nảy ra ý định, đời trước cô rất sành ăn uống, cô biết khá nhiều công thức pha chế ngon.
Thạch đen với sữa đậu nành và chân trâu này, thạch găng với nước hương bưởi, thêm ít chân trâu trắng và nước đường cũng ngon bá cháy, thạch găng uống với sữa đậu nành hay thạch găng mix hạt sen, nước cốt dừa… Chẹp nghĩ đến cũng thấy thèm.
Món thạch đen với thạch găng đều rẻ, chi phí thấp, bán dễ có lãi. Thành phố H những năm 1998 này, mức sống cao hơn những thành phố khác vì có cảng biển, con người lại hào sảng nên nếu đồ ăn có vị ngon mà mới lạ, khách hàng sẽ kéo đến nhanh thôi.
Hạ Ly như được tiếp thêm máu gà, nhanh chóng mua đủ đồ mẹ dặn rồi chạy ra chọn các nguyên liệu mình cần để thử nghiệm.
Lúc Hạ Ly đi chợ về thấy mẹ đang vừa bế em gái vừa bán hàng. Nhà cô mở cửa hàng văn phòng phẩm, cho thuê và bán truyện tranh.
Ngoài ra còn bán kem, sữa chua. Nhà ở ngay cổng trường học nên buôn bán cũng kiếm được đồng ra đồng vào.
“Mẹ ơi con về rồi ạ, con vào nấu cơm đây, sắp trưa rồi”. Hạ Ly đi qua nói với mẹ rồi quay người vào bếp.
“Con bé này tự dưng lại người lớn thế, biết lo toan cho gia đình rồi đây.” Mẹ lẩm bẩm, tay vẫn thoăn thoắt gói đồ cho khách.