Cô ngập ngừng một chút, rồi nói muốn đến khách sạn. Nhưng vừa dứt lời, anh đã nhanh chóng lên tiếng: “Nếu cô không ngại, đến nhà tôi đi. Sáng mai tôi sẽ đưa cô đến trường. Ở khách sạn trong tình trạng này không tiện lắm đâu.”
Cô nhìn xuống bộ váy đã rách, người đầy vết bầm tím và trầy xước. Về nhà thế này chắc chắn cả nhà sẽ làm ầm lên. Sau vài giây suy nghĩ, cô gật đầu đồng ý.
Phó Cảnh bất ngờ khi cô dễ dàng chấp nhận, nhưng không để lỡ cơ hội, anh lập tức khởi động xe, lái thẳng về nhà mình như sợ cô đổi ý. Trước khi rời văn phòng, Lạc Hy vẫn không quên mục đích ban đầu.
Cô mở tủ kiểm tra, ánh mắt sắc bén nhận ra máy tính đã bị ai đó động vào. Lòng cô thoáng căng thẳng, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Cô thầm cảm ơn sự cẩn thận của mình khi đã chuyển tài liệu quan trọng vào USB và lắp đặt camera siêu nhỏ trước đó. Sau khi xác nhận mọi thứ an toàn, cô rời đi, cảm giác ánh mắt Phó Cảnh vẫn luôn dõi theo từng bước chân mình.
 
Về đến nhà anh, căn nhà tối om, không gian tĩnh lặng vì dì giúp việc đã về quê. Phó Cảnh bật đèn, ánh sáng dịu nhẹ bao phủ khắp nơi, khiến không khí trở nên dễ chịu hơn.
"Cô có muốn ăn gì không?" ánh mắt vô tình dừng lại trên những vết thương lộ rõ qua lớp váy rách.
"Không cần đâu." cô đáp, giọng trầm nhưng dứt khoát, rồi bước theo hướng anh chỉ dẫn lên lầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play