Màn đêm buông xuống, ánh đèn ngủ vàng nhạt hắt lên trần nhà một khoảng sáng mờ ảo. Lạc Hy đã chìm vào giấc ngủ, nhưng trên chiếc sofa bên cạnh, Lạc Duy vẫn còn thức. Anh nằm nghiêng, ánh mắt dõi theo từng chuyển động khẽ khàng của em gái mình. Dù cô yên lặng, gương mặt đang ngủ lại chẳng hề thanh thản.
Và rồi — đúng như anh linh cảm — cơ thể nhỏ bé kia bắt đầu run nhẹ, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, ngón tay vô thức nắm chặt lấy chăn.
Lạc Hy lại mơ. Mà đúng hơn là… cô đang bị quá khứ nuốt chửng.
Trong giấc mơ ấy, cô trở về năm mười tám tuổi, khoảng thời gian tưởng chừng như đã bị khóa chặt trong đáy lòng. Khi đó, cô chỉ là một thiếu nữ mới lớn, chân ướt chân ráo sang nước ngoài học tập. Không gia đình, không người thân bên cạnh, cô từng nghĩ bản thân đủ mạnh mẽ để thích nghi. Nhưng đâu đó trong lòng, sự cô đơn vẫn len lỏi như sương lạnh ban đêm.
Vì thế, khi một đàn anh khóa trên chủ động đến gần, Lạc Hy đã cảm thấy thế giới của mình bỗng dưng bớt trống trải. Họ không phải người yêu, nhưng gần gũi theo cách khiến người ta ngộ nhận — một sự thân thuộc khó gọi tên. Cô từng nghĩ, nếu có ai đó để tin tưởng nơi đất khách, có lẽ là anh ta.
Chỉ là, cô đã sai.
Cơn ác mộng bắt đầu vào một ngày cuối tháng Sáu, khi trời đổ cơn mưa nặng hạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT