Cơ thể Phó Cảnh tỏa ra mùi hương bạc hà tươi mát, thoang thoảng chút mùi thuốc lá dịu nhẹ. Một sự kết hợp kỳ lạ, nhưng lại khiến Lạc Hy thấy dễ chịu một cách khó hiểu. Bình thường cô rất ghét mùi thuốc lá, nhưng khi nó hòa quyện với hơi thở trầm ấm của anh, tất cả trở nên hoàn hảo.
“Thơm quá…” Lạc Hy lẩm bẩm, giọng nói ngọt ngào, kéo dài trong cơn men say, như một đứa trẻ tìm thấy món đồ chơi yêu thích.
Cô khẽ dụi đầu vào ngực anh, đôi tay siết chặt hơn, tham lam tận hưởng sự an toàn và ấm áp từ anh.
Lạc Trình và Lạc Duy đứng bên cạnh, ánh mắt dán chặt vào cảnh tượng trước mặt, hoàn toàn cứng đờ.
“….” họ không biết nên nói gì, chỉ nhìn nhau trong sự im lặng tràn ngập bất lực.
Cuối cùng, Lạc Trình bước tới, giơ tay kéo nhẹ tay em gái. “Hy Hy, ngoan nào. Về nhà thôi em.”
Nhưng Lạc Hy chỉ lắc đầu, giọng nói mềm mại như tơ: “Em không về…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT